Viên Dạ Trì đểu cáng nói tiếp:
- Nếu tôi giao nhiệm vụ cho cô làm công việc như đám kĩ nữ đó, cô thấy thế nào?
Tú Ảnh nghe xong liền căng thẳng, hia tay cuộn lại, hơi thở bỗng thấy khó khăn vô cùng. Lộ liễu khoe thân trước bao con mắt dê dại của đám đàn ông? Tú Ảnh trước giờ chưa bao giờ tiếp xúc quá nhiều những tụ điểm ăn chơi như này, nay bảo cô đi làm công việc này, mới cảm thấy nhục nhã làm sao?
Viên Dạ Trì trông thấy dang vẻ cứng đờ người của cô, cũng nhận ra sự sợ hãi đang lóe lên trong con mắt nữ nhân. Hắn bỗng đưa tay lên xoa đầu cô, hôn nhẹ rồi an ủi:
- Ngoan ngoãn đi
Nói rồi hắn vòng tay ôm eo kéo cô đi khỏi đó, căn phòng bao đi thêm mấy bước chân trên hành lang nữa mới tới. Thoát khỏi sàn nhảy sôi động lúc nãy, Tú Ảnh vẫn mơ hồ về câu nói ban nãy của Viên Dạ Trì, lòng cầu mong hắn không súc sinh thế, chỉ đang rung cây dọa khỉ
Cánh cửa phòng bao mở ra, lần này có duy nhất một tên khách đang ngồi đó, hình như là bạn trong giới giang hồ của Viên Dạ Trì, tên Bạc Siêu. Thấy Viên Dạ Trì, Bạc Siêu hồ hởi tiến lại, tay bắt mặt mừng, hai người ôm trầm lấy nhau, chào hỏi:
- Anh em, lâu mới gặp
Bạc Siêu trong bộ vest nới cúc, còn Dạ Trì hôm nay mặc một chiếc áo họa tiết cá mập sau lưng, dáng hai người cao dong dỏng nhau, khác với khuôn mặt hay đằng đằng của Dạ Trì thì Bạc Siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/163334/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.