Tú Ảnh cười nhẹ, đáp lại:
- Chào anh Viên, không biết anh đã chờ lâu chưa?
Viên Dạ Trì đi lại lịch sự kéo ghế cho Tú Ảnh, quay ra ghế mình tay nới lỏng khuy áo vest, tươi cười:
- Không đâu, đợi chờ cô Võ cũng là một niềm vinh hạnh
Nói xong Dạ Trì đưa tay chỉ các món ăn, lịch thiệp:
- Các món mới được đầu bếp đưa lên nên nóng hổi, cũng toàn món ngon nhất và làm nên thương hiệu của nhà hàng này, cô Võ cứ tự nhiên
Trong bữa ăn cả hai nói chuyện phiếm, cũng chủ yếu là câu hỏi từ phía Dạ Trì, có vẻ khá quan tâm đến đời sống, công việc của cô, Tú Ảnh đáp lại nhưng chỉ sơ qua. Sau cùng, cô hỏi thẳng:
- Anh Viên này, tôi biết rõ sau chuyện vừa rồi, chắc chắn Viên gia sẽ không mấy thiện cảm với họ Võ chúng tôi, đúng là do chị gái tôi có sai trước... Vốn dĩ không ưng ý nhau, hà cớ gì anh Viên lại luôn tìm cách tiếp cận tôi nhỉ?
Dạ Trì đang khoan thai gắp thức ăn cũng hơi ngưng lại, hắn buông nĩa xuống đĩa, bắt đầu trầm mặc:
- Cô Võ quả là khôn ngoan hơn thường
Nói rồi hắn lấy ra hai hộp quà, đặt trước mặt Tú Ảnh. Cô tò mò, mở hộp đầu tiên, một xấp tài liệu gì đó. Tú Ảnh cẩn thận lật đọc thì phát hiện là địa chỉ nhà của gia đình mình, những thông tin cá nhân của bố mẹ lẫn chị gái đã khuất- Khuyết Thi, ngoài ra còn có thành tích học tập, chuyên ngành học, lịch sử gặp gỡ và 1 số thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/163327/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.