Thừa dịp Tô Bối ngủ say, Hồ Thừa Nghị lật người cô sang một bên. Sau khi nhìn kỹ cũng không thấy JJ đâu.
Anh cũng nhớ lúc trước có kiểm tra cơ thể cho cô nhóc ở tiệm thú cưng, nhân viên cũng nói nó là con cái.
Chỉ là sau đó anh cũng không đi kiểm tra lại lần nào nữa.
Đưa tay sờ cái bụng mềm mại của cô nhóc, cuối cùng vẫn là không có.
Lại sờ thêm chút nữa, vẫn chắc chắn rằng không có.
Tô Bối đang ngủ bị người ta “giở trò” như vậy thì sao có thể tiếp tục ngủ được nữa?
Cô cử động lại cơ thể mình, Hồ Thừa Nghị nhân lúc đó đã thả tay ra.
Tô Bối chớp mắt một cái, phát hiện mình đang nằm trong lòng bàn tay của Hồ Thừa Nghị, cô hoang mang trừng mắt há hốc mồm.
Lúc nãy cô có ngủ chỗ này đâu.
Cô xoay người, vùi đầu vào lòng bàn tay anh: “Buồn ngủ…”
Hồ Thừa nghị khẽ cười một tiếng, dùng tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve cô nhóc. Bàn tay anh rất nóng, đối với Tô Bối mà nói thì đó chính là một cái lò sưởi ấm áp trong mùa đông.
Cô rất thích thời tiết ấm áp, sau khi rời khỏi nước E đến nơi này, cô chưa từng được hưởng thụ sự ấm áp như vậy trong mùa đông.
Trong lúc ăn tối, Tô Bối vẫn chưa tỉnh dậy. Hồ Thừa Nghị cũng không kêu cô dậy, đợi đến nửa đêm đói thì ăn. Lần đầu cô nhóc ấy ăn đêm còn đánh thức anh dậy.
Thật ra thì lúc ăn Tô Bối cũng không phát ra âm thanh quá lớn, nhưng lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai/236195/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.