Từ mẫu giáo Chu Dương và Thẩm Hoài Nam đã là bạn học, biết rõ bạn tốt từ trước đến nay bình tĩnh chững chạc nghiêm trang, rất ít nói hươu nói vượn, cho nên cậu ta tin những lời này.
Dụ Mạt tám phần là dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, tỏ tình với Thẩm đại soái ca.
"Vậy cậu có vừa ý cô ấy không?" Cậu ta cười hỏi.
"Không nhìn.". Truyện Trinh Thám
Thẩm Hoài Nam trả lời đến dứt khoát lưu loát, không cần nghĩ ngợi.
Chu Dương: "......"
Nhìn cũng chưa nhìn, đủ tàn nhẫn.
Chu Dương ở trong lòng yên lặng thắp cây nến vì Dụ Mạt, sau đó cà lơ phất phơ mà nói: "Con gái người ta tốt xấu cũng là bạch mạo mỹ*, cậu nhìn cũng không nhìn, có thể thương hoa tiếc ngọc không? Cẩn thận về sau gặp báo ứng. Tớ nghe nói, chuyện tình cảm đều là ăn miếng trả miếng đấy, hiện tại cậu tổn thương người ta, về sau sẽ có một người khác làm tổn thương cậu."
(* chỉ người đẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp.)
Thẩm Hoài Nam hơi hơi nhướng mày, nhìn về phía đối diện, nói một cách khó hiểu: "Cô ấy hẳn là không bị tổn thương."
"???Cô ấy không tỏ tình với cậu?"
"Ăn cơm."
"......"
Nếu không có tỏ tình, sao cậu lại chắc chắn Dụ Mạt thích cậu?
Chẳng lẽ là —— thần giao cách cảm trong truyền thuyết?
Điều này quá vô lý. Chu Dương cũng không thể thuyết phục bản thân mình.
......
Dụ Mạt thật sự không có bị tổn thương.
Cô chột dạ.
Đặc biệt chột dạ.
Ăn xong một bữa cơm, lòng bàn tay ướt đẫm mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-em-lai-day/976623/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.