Edit: Hinh
Vì để biểu đạt sự tức giận khi bị ba mẹ vứt bỏ, Hứa Thanh Hoan không về nhà ở, tiếp tục ở lại nhà chú nhỏ.
Buổi sáng đầu tiên sau ngày nghỉ Quốc khánh, Hứa Thanh Hoan ngồi xe chú nhỏ đi học.
Con đường Hứa Nhàn Nguyệt đến trường đúng lúc có đi qua Trường số 3 của Hứa Thanh Hoan.
Hứa Thanh Hoan không còn sức lực, cô bò lên hàng ghế sau, đầu ụp xuống ghế, mông lại chu lên, ngủ bù.
Hứa Nhàn Nguyệt lên xe nhìn thấy, cười nói: ”Vóc dáng nhỏ đúng là tốt, ghế sau ngắn thế mà cháu cũng có thể nằm sấp được.
”
Hứa Thanh Hoan: ”…”
Không muốn để ý đến y.
Hứa Nhàn Nguyệt cố ý không muốn cho Hứa Thanh Hoan ngủ bù, dọc đường đều tìm đề tài nói chuyện với cô.
”Hứa Thanh Hoan, đêm qua cháu làm gì vậy, sao lại thành như này?”
Hứa Thanh Hoan nằm sấp nói: ”Làm đề ạ, làm đến hơn 2 giờ.
”
”Ngoan Ngoãn cố gắng như vậy à.
”
Hứa Thanh Hoan không muốn nói chuyện, dùng mũi hừ một hơi dài.
Dường như mỗi ngày Hứa Nhàn Nguyệt đều muốn đối nghịch với Hứa Thanh Hoan, y tự nói, ”Ngoan Ngoãn, cháu và Phó Nhất Ngôn thế nào rồi?”
”…”
Còn có thể thế nào nữa.
Hôm đó chạm mặt nhau ở quán Nhật, kết quả vì cuộc gọi đến của ba mẹ cô mà kết thúc.
Cô chạy sang một bên gọi điện thoại, nói chuyện qua lại hơn mười phút, vẫn chưa nói xong đã bị chú nhỏ kéo đi, còn chưa kịp nói câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-can-toi/2762044/chuong-28.html