Edit: Hinh
Mắt Phó Nhất Ngôn dại ra, qua khoảng mười phút, anh mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Chuyện đầu tiên, là phải gọi điện thoại cho mẹ trước.
”Mẹ, hôm nay là sinh nhật của Ngoan Ngoãn đúng không?”
Mẹ Phó vô cùng vui vẻ nói: ”Đúng vậy đúng vậy, hồi nãy mẹ vừa mới nói chuyện điện thoại với Ngoan Ngoãn xong nè, con bé vừa tròn 18 tuổi.”
”Tên em ấy là gì?”
”Tên à…” Bình thường mẹ Phó nói chuyện với đồng nghiệp rất ít khi kêu tên con bé, suy nghĩ chốc lát mới nói: ”Hứa Thanh Hoan, hồi nhỏ con toàn gọi là Tiểu Thanh Hoan thôi, bọn mẹ kêu con gọi con bé là em gái, con không chịu, cứ nhấc cái chân ngắn ngủn theo sau người ta gọi Tiểu Thanh Hoan mãi.”
”…”
Tiểu Thanh Hoan.
Hứa Thanh Hoan.
Là hôn ước mẹ anh sắp đặt.
Là vợ chưa cưới tương lai danh chính ngôn thuận của Phó Nhất Ngôn anh.
Mười tám năm nay, đáy lòng lần đầu tiên như ngập trong hũ mật, trong lòng vui vẻ đến không kìm được, rất muốn đứng lên quay một vòng, cảm giác kinh ngạc và vui mừng đồng thời bùng lên trên khuôn mặt.
Phó Nhất Ngôn đè tay lên trán, dần dần hé miệng cười khẽ, từ từ cười ra tiếng, ”Hứa Thanh Hoan, tên rất đẹp.”
”Đúng vậy đúng vậy.” Mẹ Phó cảm thấy dường như con trai không quá phản cảm chuyện này nữa, không còn vừa nhắc đến Ngoan Ngoãn đã bực, ”Hồi nhỏ Ngoan Ngoãn trông xinh xắn lắm, giống y chang mấy đứa nhóc mắt to trong quảng cáo tã em bé trên TV ấy, con rất thích hôn mắt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-can-toi/2762023/chuong-38.html