Edit: Hinh
Cảm giác có một chút áp lực, đầu tiên là tim Hứa Thanh Hoan đập chậm nửa nhịp, đại não trống rỗng.
Sau đó là mặt đỏ lên từng chút, đỉnh đầu như bốc khói, tim đập càng lúc càng nhanh.
Cô nhắm chặt hai mắt, không dám mở ra, dường như tất cả máu trong cơ thể đều đang chậm rãi sôi trào, vừa ngại vừa xấu hổ vừa căng thẳng, còn có hơi ngọt ngào.
Có một loại cảm giác rất ngọt rất hạnh phúc.
Có điều Phó Nhất Ngôn lại nhanh chóng rút về.
Áp lực đột nhiên biến mất, Hứa Thanh Hoan vẫn chưa dám mở mắt, không hiểu sao lại hơi mất mác, có chút hy vọng anh lại hôn cô lần nữa.
Là loại không cách áo lông ấy…
Hứa Thanh Hoan nhấp môi, đột nhiên rất tức giận.
Cái này có xem như nụ hôn đầu tiên của cô không?
Có điều anh lại hôn cô cách một lớp áo lông mà…
A a a!
Nửa nụ hôn đầu tiên của cô!
Sau khi Hứa Thanh Hoan phản ứng lại, cô mở to hai mắt, nhìn thấy đôi mắt gần trong gang tấc của Phó Nhất Ngôn đang chứa ý cười rất sâu.
Cười?
Phó Nhất Ngôn đang cười?
Hứa Thanh Hoa đột nhiên thẹn quá hóa giận, dùng sức đập đầu về phía trước.
Dùng rất nhiều sức, trán Phó Nhất Ngôn bị cụng phải, không không thể tin được lùi lại, càng nhiều hơn chính là dấu chấm hỏi trong mắt.
Hứa Thanh Hoan che miệng tức giận mắng anh, ”Cậu, cậu, Phó bát đản!”
Phó Nhất Ngôn bị mắng đến mơ màng.
Hứa Thanh Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-can-toi/2762021/chuong-39.html