Ngôn Án nghe Thời Khanh vừa gọi thì ngẩng ra một chút sau đó dường như mới hiểu chuyện gì đang xảy ra. 
"Bác gái ạ?" 
Ngôn Án chớp chớp mắt nhìn người phụ nữ trẻ trung sau lưng mình. 
"Ừm, bác là mẹ Thời Khanh" 
Người phụ nữ nhanh chóng đáp lời, bà cười hiền từ nhìn Ngôn Án. 
"Có khát không?" 
Lúc này người đàn ông bên cạnh Thời Khanh mới cất giọng. 
Ông cầm chai nước trong tay vặn mở nắp rồi đưa cho vợ mình, là người phụ nữ sau lưng Ngôn Án. 
"Cháu chào bác trai" 
Ngôn Án khom người lễ phép chào hỏi lần thứ hai. 
"Xán Xán, đây là ba anh Thời Sâm. Mẹ anh, An Cẩn" 
Thời Khanh cũng vặn nắp chai nước đưa qua cho Ngôn Án, sẵn tiện giới thiệu đôi chút. 
"Vâng vâng" 
Ngôn Án tim đập thình thịch, căng thẳng đến tay đổ đầy mồ hôi. Thấy anh đưa mình nước thì ngoan ngoãn nhận lấy. 
"Nào, đừng căng thẳng." 
Bà An Cẩn nắm lấy tay Ngôn Án kéo cô nhỏ giọng xoa dịu tâm trạng đang rối bời của cô. 
"Ba, đi thôi" 
Thời Khanh nhìn ba mình vẫn còn đứng chôn chân tại chổ thì hất cằm về phía trước nhắc nhở. 
Thời Sâm gật đầu rồi đẩy một cái vali đi trước, Thời Khanh cũng đẩy hai cái vali theo sau ông. 
... 
"Anh, đi tìm nhà hàng gần đây để bác trai và bác gái dùng bữa đã" 
Thấy Thời Khanh định lái xe thẳng về nhà, Ngôn Án liền nhỏ giọng yêu cầu. 
"Được" 
Thời Khanh nghe vậy thì cười cười nhìn cô đáp. 
Ông Thời Sâm và bà An Cẩn ngồi sau lưng cũng đưa mắt nhìn nhau đầy thâm ý. 
Nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410440/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.