Mắt của Ngôn Án và Thời Khanh chạm nhau thật lâu, Ngôn Án không dời mắt, Thời Khanh cũng vậy.
"Không....không sao"Ngôn Án ngại đến đỏ bừng mặt, cô cúi đầu xuống thấp giọng nói.
Thời Khanh dời mắt qua chiếc lỗ tai đang đỏ ửng của Ngôn Án nhíu mài một cái. Sau đó cũng nhặt bóng rồi quay người rời đi.
"Cmn, sao hôm nay mày hiền vậy?"Nguỵ An Nhiên vô cùng bất ngờ nhìn dáng vẻ của Ngôn Án.
Sau khi Thời Khanh nhặt bóng quay về thì bọn Cao Thần sợ hãi muốn rớt hàm.
"Ngôn Án có nhảy dựng lên đòi đánh nhau với anh một trận không? Khanh ca?"Cao Thần nghiêng nghiêng người nhìn về phía Ngôn Án đằng xa.
Thời Khanh lắc đầu, anh đi đến balo lấy ra một chai nước uống một hơi thật nhiều.
"Chị đại Ngôn Án hôm nay bị bệnh sao? Cô ta không nổi điên?"Giang Triết cũng có chút tò mò.
"Về"Thời Khanh đeo balo lên vai cất giọng nói. Chân dài thẳng tắp đi về phía khu giữ xe.
"Tiểu Án? Sắc mặt cậu không tốt, bị đau đến choáng váng rồi sao?"Bạch Lan lo lắng nhìn vẻ mặt của Ngôn Án.
"Không có"Ngôn Án vỗ vỗ nhẹ vài cái vào hai bên má đang nóng bừng của mình. Chỉ chạm mắt một chút thôi, có gì để ngại ngùng chứ.
Thời Khanh cùng bọn Cao Thần đi phía sau nghe được cuộc trò chuyện của Ngôn Án phía trước.
"Ngày mai đi sớm, mình muốn lên thư viện mượn một ít sách Lý"Ngôn Án vừa dắt xe đạp ra vừa quay snag nhìn Nguỵ An Nhiên và Bạch Lan nói.
Sau đó cả ba cô gái cùng nhau tạm biệt tại cổng trường, nhà ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410381/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.