Ăn tối xong, cả hai cùng nhau trở về nhà mình.
Thời Khanh vừa vào nhà liền đóng sầm cửa lại rồi kéo Ngôn Án vào lòng mình ôm thật chặt.
Vài giây sau anh cúi người khoá môi Ngôn Án.
Cô đặt tay lên ngực anh nhưng không chống cự.
Thời Khanh hôn thật lâu rồi cúi người bế Ngôn Án lên đi thẳng vào phòng ngủ.
Mật ngọt chết ruồi sau 3 năm xa cách được giãi toả hết trong buổi tối ngày hôm nay.
…
Sáng hôm sau Ngôn Án tỉnh dậy, vừa mở mắt ra liền chạm phải ánh mắt của Thời Khanh.
“Chào…chào buổi sáng”
Ngôn Án mỉm cười nhìn Thời Khanh.
Anh nhếch môi cười, cúi người hôn lên khoé miệng Ngôn Án một cái rồi trả lời.
“Chào buổi sáng”
Thời Khanh đưa mắt nhìn xung quanh phần cổ trắng noãn của Ngôn Án. Quan sát những vết tích đỏ rực mà hôm qua mình đã để lại rồi mỉm cười đắc ý.
Ngôn Án nhìn theo hướng mắt của anh rồi đưa tay lên búng trán anh một cái.
“Đều tại anh, phiền chết đi được. Nếu để ba mẹ anh ấy, họ sẽ nghĩ em thế nào đây. Chúng ta…ưm”
Ngôn Án bắt đầu cằn nhằn, miệng không ngừng nói, lời vẫn còn chưa nói ra hết liền bị Thời Khanh chặn miệng lại.
“Em bé, em thơm thật…”
Thời Khanh hôn xong liền dụi đầu vào hõm cổ của Ngôn Án tham lam ngửi mùi thơm từ cơ thể cô.
Loay hoay trên giường thêm chừng 30 phút, Thời Khanh liền kéo Ngôn Án ra ngoài ăn sáng.
Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/2100888/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.