Cuối năm 2, cũng là lúc nhóm Ngũ vị kia đang bận rộn tốt nghiệp, chuẩn bị bảng điểm, thủ tục xin học lên thạc sĩ.
Điền Bảo Ngọc cùng Tùng ca ca yêu đương luyến ái đã quá một năm rồi.
Sau ngày dạo chơi Vạn Lý Trường Thành, Tùng ca ca rốt cuộc đã quay đầu khải hoàn, đặt dấu chấm hết cho cái tình yêu không kết cục với kẻ máu lạnh là tôi.
Còn tôi thì sao? Tôi thấy mình vô dụng quá, gần 5 năm rồi, cái gì cũng không làm được, chỉ thấy mãi nhớ nhớ thương thương con người kia.
Tôi đành dùng thời gian rảnh rỗi lao vào học đủ các môn năng khiếu ở trường ngoài giờ chính khóa: đàn tranh, sáo, đàn nhị, cờ vây, thư pháp….. Tối về lại ngồi bên bàn, học bài cũ, chuẩn bị bài mới, làm thêm bài tập. Sự chăm chỉ ngày ngày đêm đêm ấy khiến lực học của tôi gia tăng đáng kể, luôn giữ điểm số đầu bảng, mỗi kì giành học bổng xin về 1 vạn rưởi đút heo. Kì thực, chương trình năm 4 tôi cũng tự học xong rồi, bản thân rảnh rỗi cũng chạy sang lớp năm 4 nắm phương thức học. Giờ thấy đám người ráo riết viết luận án, cũng dành ra thời gian ngày nghỉ để tự làm luận án của mình, đọc sách, viết luận án, nghiên cứu chương trình thạc sĩ. Tôi biết, với năng lực của mình, muốn xin học lên thạc sĩ không có gì khó. Tôi tự làm bản thân bận rộn, để không có thời gian nhớ thương tới một người, dù khi đêm về,lệ thủy vẫn theo khóe mắt lăn trên má, ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ket-ket-khi-yeu/3150806/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.