"Cảnh Lang?"
Âm thanh sợ hãi, đầu ngón tay hơi run rẩy, Lục Hồng có chút không xác định đưa tay chạm vào cô.
"Hm?"
Cảnh Lang hừ nhẹ một tiếng, trở mình, như còn đang trong giấc mộng.
"Hồng Hồng."
Lông mi thật dài lay động, Cảnh Lang từ từ mở mắt,
"Bảo bối, sao vậy?"
Dụi dụi mắt, Cảnh Lang theo bản năng sờ lên gương mặt cô.
"Thân thể chị."
Lục Hồng nắm lấy tay cô ấy, ở bên trên tỉ mỉ vuốt ve.
"Thân thể?" Cảnh Lang thấp mắt nhìn xuống,
"A?!"
Vừa tỉnh khỏi giấc ngủ, cô một tay vén chăn,
"Chị biến trở lại rồi!"
Hai tay dùng sức sờ mặt, trong nháy mắt, vừa nhìn về phía Lục Hồng. Chỉ thấy gương mặt cô gái nhỏ có chút đỏ hồng, có chút không được tự nhiên dời mắt sang chỗ khác.
"Hehe~"
Híp mắt, cười gian trá, Cảnh Lang đưa tay một phát kéo Lục Hồng vào trong ngực, dán chặt lấy liếm lên.
"Cô gái nhỏ đáng yêu của chị, sao lại ngơ ngẩn?!"
Cảnh Lang ở bên cạnh hôn trộm một ngụm,
"Chị biến trở lại, chẳng lẽ em không vui sao?"
Hồi lâu, Lục Hồng mới nhỏ giọng nói một câu,
"Chắc hiện ra được là do làm..."
"Làm?"
Cảnh Lang nhất thời không nghĩ ra, nhíu mày một cái.
"Làm yêu đó." Hai má Lục Hồng đỏ bừng.
"Gì?"
Một giây, Cảnh Lang chậm rãi hồi thần, cẩn thận tiêu hóa lời vừa rồi của Lục Hồng.
"Mới không phải như vậy!"
Bỗng, toàn bộ gương mặt Cảnh Lang phồng lên đỏ bừng. Cô mới không thừa nhận bởi vì tối qua vận động kịch liệt nên mới biến đổi trở lại. Nhưng cô gái nhỏ trong ngực cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502526/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.