Sáng sớm, Cảnh Lang ngồi trước bàn ăn, hai tay chống cằm, hai mắt chăm chú nhìn bóng người đang bận rộn trong bếp. Giờ phút này, Lục Hồng đang thử nghiệm món trứng rán. Tay trái cô giữ chảo, tay phải đảo đảo cái xẻng. Cho trong chảo được đều, màu vàng của lòng đỏ trứng cùng hòa làm một, tròng trắng trứng từ từ lan ra bốn phía, dần dần hình thành xung quanh.
Từ nét mặt của cô có thể nhìn ra, cô đang một lòng chuyên tâm. Nhưng mà, thời khắc cảm nhận được sau lưng có một đạo ánh mắt ấm áp.
"Cảnh Lang, chị có thể đi xem tivi mà?"
"Hửm?"
Cảnh Lang mờ mịt nhìn cô,
"Một lát là có thể ăn rồi, ra phòng khách chờ trước đi."
"Tại sao? Tôi muốn đợi ở đây."
Khóe miệng Cảnh Lang cười chúm chím nhìn chằm chằm khuôn mặt Lục Hồng mất tự nhiên,
"Ở đây tràn ngập mùi thơm, khiến tôi không nỡ rời bỏ."
Càng chung đụng cùng Lục Hồng lâu hơn, cô dần dần càng phát hiện Lục Hồng đối với loại hành vi ví dụ như vô lại, nũng nịu hoàn toàn không có sức kháng lại. Vì vậy cô liền đề nghị muốn được ăn đồ ăn do Lục Hồng nấu, đổi lấy bộ mặt lạnh như tiền của Lục Hồng. Thế nhưng dưới sự miệt mài cứng rắn ỷ lại, Lục Hồng cuối cùng lại đáp ứng.
"Tôi không nấu nữa."
Lục Hồng buông chảo xuống,
"Ối ối? Trứng cháy rồi kìa!"
Cảnh Lang khẩn trương nói. Lục Hồng nghe vậy lập tức quay đầu, một cỗ mùi khét xông vào mũi, vội vàng tắt lửa. Mới vừa rồi trong chảo truyền ra mùi thơm, mùi thơm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-va-dai-hoi-lang-co-be-quang-khan-do/1502457/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.