Gót chân Đỗ Phi Phi không ngừng xê dịch xê dịch.
Thư sinh lo sợ nơm nớp nhìn lưỡi dao càng lúc càng gần, run giọng nói: “Đỗ nữ hiệp, nếu ngươi muốn nghe lén, ta có thể phối……”
“Xuỵt!” Đỗ Phi Phi vội vàng đánh gãy lời hắn.
Thư sinh liếm liếm đôi môi khô khốc, nói: “Hơn nữa, cho dù ngươi có nhẹ nhàng hơn nữa, lấy võ công của Kiếm Thần, hẳn là đã sớm phát hiện ra.”
Con ngươi của Đỗ Phi Phi chuyển động, lập tức đứng thẳng người nói: “Ta nghe lén lúc nào. Chỉ là ta cảm thấy gió bên kia quá lớn, cho nên muốn tránh vào trong viện vài bước mà thôi.”
Thư sinh cúi đầu nhìn vạt áo vẫn không nhúc nhích của mình, không nói gì.
Cửa kẽo kẹt mở ra.
Diệp Thần dẫn đầu bước ra ngoài.
Ánh mắt hiếu kỳ của Đỗ Phi Phi đảo một vòng quanh người hắn, lại nhìn về phía Tiêu Đại Thánh đi ở đàng sau. Mới ở trong đó một lát, sao khi đi ra mặt đã đen thành như vậy?
Diệp Thần cười tủm tỉm nói: “Hắn nói hắn có việc, phải đi trước.”
Đỗ Phi Phi kinh ngạc nói: “Đột ngột như vậy sao?”
Diệp Thần liếc Tiêu Đại Thánh, “Đúng không?”
Khóe miệng Tiêu Đại Thánh hơi co giật, giọng nói lạnh lùng: “Trời có mưa gió bất ngờ, người có họa phúc sớm tối. Thế sự vô thường, phong thuỷ phiên chuyển. Ai có thể đoán trước ngày mai?”
……
Đỗ Phi Phi bỏ qua hắn, quay sang nói với Diệp Thần: “Ta có thể thu đao lại không?”
Diệp Thần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522378/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.