Canh cá nóng bỏng đã không còn, hơi lạnh trên người không được loại bỏ, Đỗ Phi Phi đành phải ra roi thúc ngựa trở về ‘Thiện Tâm cư’ tắm nước ấm.
Cho dù có nội công hộ thể, lục phủ ngũ tạng không bị khí lạnh xâm hại, nhưng thương tổn trên da vẫn khó tránh khỏi. Cởi quần áo ra, nàng thấy trên người có vài vết thương do giá rét, bắp chân và cánh tay đều có khối hình màu hồng, ngón chân vừa bỏ vào trong nước đã đau xót.
Đỗ Phi Phi vừa oán thầm vừa dìm cả người vào trong nước.
Làn nước ấm áp chốc lát đã xua tan đi hơi lạnh trong cơ thể.
Nàng thả lỏng người nằm xuống, thân thể rốt cục cũng có thể thư dãn một chút, cơn buồn ngủ và mệt mỏi từ bốn phương tám hướng lại ập đến, một kích đánh thẳng vào mí mắt.
Nhưng cho dù vây hãm trong hoàn cảnh như vậy, lời nói của Sở Việt vẫn không ngừng văng vẳng trong đầu, mệt đến nỗi mí mắt nàng chỉ muốn đổ sụp xuống, lại tự nhủ không được ngủ. Đúng lúc đang chịu tra tấn, cánh cửa bị gõ hai cái.
Giống như tiểu hòa thượng đang trong trạng thái buồn ngủ nghe được tiếng mõ cảnh cáo của sư phụ, Đỗ Phi Phi bừng tỉnh nói: “Tiến vào.”
Cửa bị đẩy ra, nhưng chưa vội mở.
Đỗ Phi Phi đột nhiên nhớ ra hiện tại mình đang làm chuyện gì, cuống quít nói: “Đừng vào.”
……
Ngoài cửa khôi phục yên tĩnh.
Đỗ Phi Phi nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục tắm rửa.
Nước đã hơi lạnh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522333/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.