Hàng cây đại thụ bên ngoài Bách Độc cư kéo dài rợp bóng mát, dưới ánh mặt trời hừng hực chói chang, tạo ra một khoảng không dịu mát.
Bóng dáng Đường Hồ Lô chậm rãi xuất hiện sau cổng vòm, khi đi đến dưới tán cây lớn nhất, bước chân hơi dừng một chút, lại giống như không có việc gì tiếp tục đi về phía trước.
Dưới bóng cây, Diệp Thần nhàn nhã dựa người vào thân cây, vừa cắn hạt dưa, vừa mỉm cười nói: “Lại bị cha ngươi đánh đòn sao?” Biểu tình khi hắn nói những lời này hòa ái thân thiết như đang nói: ‘Hôm nay lại là một ngày nắng’.
Thân thể Đường Hồ Lô hơi cứng lại, dừng bước, xoay người lạnh lùng nhìn hắn.
Diệp Thần tùy tiện ném chỗ hạt dưa còn lại xuống đất, phủi phủi vạt áo nói: “Bởi vì Phi Phi có việc phải đi ra ngoài mấy ngày, cho nên nàng bàn giao ta rảnh rỗi đến thăm ngươi một chút, thuận tiện giúp ngươi thoa thuốc. Cũng chẳng có cách nào khác, ta chính là một người vừa tốt bụng nhiệt tình lại thiện lương như thế.”
Ánh mắt Đường Hồ Lô thâm trầm.
“Ngươi sẽ không cự tuyệt sự giúp đỡ thân mật như thế chứ?”
Đường Hồ Lô vẫn thờ ơ như cũ.
Diệp Thần đi đến trước mặt hắn, buông tay nói: “Có điều, ta không có thư đề cử. Nếu ngươi nhất định cần, hãy cho ta chút thời gian để đi làm giả một cái.”
“Nếu ta cự tuyệt thì sao?”
Diệp Thần cười đến sáng lạn, “Thế ta sẽ ra khỏi thành tìm người đến giúp ngươi. Ta nghĩ……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522298/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.