Trở lại phòng, Đỗ Phi Phi đột nhiên ý thức được đây thật sự là một cơ hội rời đi tuyệt vời.
Tuy rằng lâm trận lùi bước thực trái với nguyên tắc làm người của nàng, nhưng lại phù hợp với cách sinh tồn sư phụ đã dạy.
Còn nhớ bao nhiêu năm trước, thời điểm nàng sắp xuất sư, sư phụ tặng nàng ba câu danh ngôn chí lý, để nàng phòng thân khi hành tẩu giang hồ.
Câu đầu tiên —
Làm người phải thành thật, việc buôn bán chính là điều gian khổ của việc làm người.
Câu thứ hai —
Cố chủ chính là cha mẹ áo cơm, có thể tức giận, nhưng tuyệt đối không thể rời nhà trốn đi.
Câu thứ ba —
Khi sinh mệnh bị đe dọa, hai câu trên đều là chó má, có thể trốn thì trốn, không trốn thoát thì giả chết, giả chết bị phát hiện phải làm phản.
Không ngờ, nhanh như vậy nàng đã phải sử dụng đến điều thứ ba. Tin tưởng rằng nếu giờ phút này sư phụ ở đây, cũng nhất định sẽ ủng hộ hành động của nàng.
Đỗ Phi Phi nắm chuôi Miên Vũ đao, trong lòng tràn đầy phiền muộn và bàng hoàng.
Tốt xấu gì đây cũng là lần tách ra đầu tiên kể từ khi gặp nhau, Đỗ Phi Phi và Diệp Thần đều vô cùng coi trọng.
Nhất là Đỗ Phi Phi, hôm nay từ biệt, nhưng rất có thể là vĩnh biệt.
Hai người đi đến chuồng ngựa Đường Môn, đặc biệt chọn hai con ngựa nhìn qua có vẻ an nhàn sung sướng nhất, sóng vai cưỡi ra khỏi Đường gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522296/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.