Đường phu nhân quay đầu, cười nói với Đường Hồ Lô đang tựa người vào đầu giường: “Ta đưa Đỗ cô nương ra ngoài, con nghỉ ngơi đi.”
“Mẫu thân……” Đường Hồ Lô hơi nhíu mày, ngập ngừng như đang muốn nói gì đó.
Đường phu nhân cười nói: “Trong phòng chắc là không có con chuột nào cần Đỗ cô nương đuổi đi nữa chứ?”
Đỗ Phi Phi xấu hổ cười nói: “Không còn không còn.”
Vừa nói xong, đột nhiên có một con chuột từ trong ngăn tủ chạy ra ngoài, lại chui về phía gầm giường.
……
Đỗ Phi Phi nhìn gầm giường, lại nhìn Đường phu nhân, một lúc lâu sau mới run giọng nói: “Có cần…… ta lại cống hiến chút sức lực hay không?”
Đường phu nhân cười đến ôn nhu, “Làm phiền Đỗ cô nương.”
Đỗ Phi Phi đi đến trước giường, nhìn cái gầm giường sâu thẳm tăm tối trước mặt nuốt mấy ngụm nước miếng.
Đường Hồ Lô bất ngờ nói: “Có cần ta tìm người đến giúp đỡ hay không?”
“Cần cần cần cần cần!” Đỗ Phi Phi vội vàng nói liền năm từ ‘cần’.
Đường phu nhân nhẹ nhàng bước lên, ghé đến bên người nàng hỏi: “Đỗ cô nương cần hỗ trợ như thế nào?”
Đỗ Phi Phi nhìn dáng người mềm mại không xương của Đường phu nhân, cười gượng hai tiếng, nghiêm mặt nói: “Đường phu nhân chỉ cần ý ngồi yên là được rồi, hãy xem ta bắt con chuột kia như thế nào!”
“Như thế thì vất vả cho Đỗ cô nương rồi.” Đường phu nhân lẳng lặng lui sang một bên.
Tay phải Đỗ Phi Phi chậm rãi nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522290/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.