Đỗ Phi Phi nắm tay giấu ở phía sau, ngửa đầu nói: “Chỉ cần không phải cầm sử dụng…… Ta có thể suy nghĩ một chút.”
Vì thế, Đường Hồ Lô đồng ý đồng hành với chủ chân của cánh tay.
Nơi ở của Đường Hồ Lô tên là ‘Tập Độc cư’.
Trong đầu Đỗ Phi Phi đột nhiên nảy ra một ý niệm, hỏi: “Lâm Hồ các của Tinh Tinh vốn gọi là gì?”
“Học Độc cư.”
……
Nói cái gì mà hạ độc không chút biến sắc mới là cảnh giới cao nhất, hại nàng lúc ấy bị hù dọa đến sửng sốt. Thật ra chính là Đường Tinh Tinh ngại ba chữ ‘Học Độc cư’ quá mất mặt, cho nên đổi thành ‘Lâm Hồ các’ mới đúng.
Đỗ Phi Phi chỉ vào tấm biển trên đỉnh đầu, nói: “Chẳng lẽ ngươi không suy xét đổi cái tên này?”
“Vì sao?”
“Bởi vì hai chữ tập độc, thật giống như kẻ đang học nghề.”
Đường Hồ Lô hờ hững nói: “Ta vốn là một kẻ đang học nghề.”
……
Quả nhiên là vì nàng lâu rồi không gặp được người thành thật nào, cho nên không thích ứng nổi sao.
Đi vào trong phòng, Đường Hồ Lô xoay người đóng cửa lại.
Đỗ Phi Phi hoảng sợ, “Làm như vậy, có phải quá bí mật rồi không?”
“Phải bí mật.” Đường Hồ Lô lấy từ trong ngăn tủ ra một bình sứ lớn, đưa cho nàng.
Phải bí mật?
Đỗ Phi Phi cắn môi liều mạng nghĩ, giữa hắn và nàng có cái gì mà phải bí mật giải quyết?
Nghĩ tới nghĩ lui, dường như chỉ có thể dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522288/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.