“Đường, người không muốn vào với em sao?”
“Tôi ở bên ngoài chờ em là được rồi.” Thiệu Đường cầm vé máy bay đứng bên ngoài chờ Ngôn Nặc.
“Yên tâm, tôi sẽ luôn nơi này chờ em đi ra.”
Thiệu Đường ngồi ven đường nghĩ tới chuyện hôm qua “Nếu ông ta đúng thật là ba của mình thì mình biết phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ sẽ nhận lại sao? Không được. Mình không có ba, chỉ có lão cha và mẹ nuôi.” Thiệu Đường rít lấy điếu thuốc trên tay
Ngôn Nặc đi ra thấy xung quanh Thiệu Đường chỉ toàn tàn thuốc “Đường, người sao vậy? Không vui sao? Chờ em sốt ruột không?”
“Không có.”
“Không có sao? Đường xem tàn thuốc này.” Ngôn Nặc chỉ vào.
“Ách. Chúng ta đi thôi.” Thiệu Đường lấy hành lý của Ngôn Nặc một tay ôm lấy eo của cô.
“Hừ, xe đến rồi! Chúng ta lên xe.” Ngôn Nặc biết Thiệu Đường có tâm sự nên không nghĩ sẽ nói thêm gì nữa.
“Dù sao thời gian còn sớm, chúng ta đi ra ngoài đi dạo một tí đi.” Thiệu Đường bỏ hành lý vào xe rồi nắm tay Ngôn Nặc.
“Ừ.”
Thiệu Đường cùng Ngôn Nặc tay đan chặt vào nhau cùng đi dạo trên phố của New York.
Đột nhiên Thiệu Đường dừng lại nhìn người phía trước.
“Sao vậy?” Ngôn Nặc lắc tay Thiệu Đường.
Nhưng Thiệu Đường hình như không có cảm giác, cứ lẳng lặng nhìn người trước mặt.
Không biết người trước mặt từ lúc nào đã đi tới đây “Đường khoẻ không?”
“Ân! Tôi tốt lắm? Chị thế nào?” Thiệu Đường nhìn cô ta.
“Ân, tôi cũng tốt, cô ấy là?”
“Nha…đây là người yêu của tôi! Nặc, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557773/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.