“Cái gì? Cô ấy không muốn gặp bọn tôi?” Thiệu Phong cùng mọi người đến tận nơi mà lại nhận được tin là Thiệu Đường không muốn gặp. “Có lầm hay không?”
“Đúng vậy, tuy đây chỉ là nhà tù nhưng nhân quyền của mỗi người vẫn được tôn trọng nên cô ấy không muốn gặp bọn tôi cũng không thể ép.”
“Nhưng cô có nói là bọn tôi tìm không?” Thiệu Hiền chưa từ bỏ ý định.
“Tôi đã nói rồi, cô ấy nói bất luận kẻ nào cũng không muốn gặp.”
“Tại sao lại có thể như vậy?”
“Quên đi, có thể tâm tình Thiệu Đường bây giờ không tốt cho nên chờ vài ngày sau quay lại đi.” Lí Phiêu thở dài xoay người đi.
“Mẹ nuôi.” Thiệu Hiền nhìn nhìn Thiệu Phong.
“Mẹ nuôi, hiện tại có lẽ tâm trạng Thiệu Đường không tốt, qua một thời gian có lẽ sẽ gặp."
“Đúng vậy! Đường Đường ngoan như vậy chắc nó có nỗi khổ." Lão cha nắm tay mẹ nuôi lên xe.
“Ai…”
“Tiểu thư, cô cũng tới tìm Thiệu Đường sao?” Vị cảnh ngục nhìn người đẹp trước mặt mình không biết nên nói làm sao.
“Đúng vậy, tôi muốn gặp cô ấy."
“Nhưng đã nói là không có kẻ nào được gặp."
“Ngôn Nặc. Cô nói là Ngôn Nặc nha." Ngôn Nặc bình tĩnh nói.
“Nhưng…” Ngôn Nặc, Ngôn Hằng? Chết rồi.
“Không phải cô ấy vẫn không muốn gặp tôi chứ, cô vào nói là tôi đến nha.”
“Vậy cũng được, tôi vào hỏi cho cô."
Vị quản giáo đi đến chỗ khuất lấy điện thoại gọi cho ai đó “Này, lão đại anh nhanh đến đây, có một cô gái đến tìm tôi không giải quyết được.”
“Được rồi, tôi đang trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557767/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.