“Cô tìm tôi? Chắc đã suy nghĩ thông suốt.” Ngôn Hằng nhận được điện thoại từ nơi Thiệu Đường bị giam liền chạy như bay đến.
“Đúng, tôi có thể ra ngoài sao vậy cậu làm như thế nào?”
“Cô không cần lo lắng, lát nữa có cảnh sát dẫn cô đi tới nơi giam khác, lúc đó tôi sẽ có cách.” Ngôn Hằng có vẻ rất chắc.
“Nga.” Thiệu Đường nhìn Ngôn Hằng gọi điện cho ai đó.
“Chờ một chút có hai xe cảnh sát, cô phải biết làm sao rồi chứ?"
“Được.”
Ngôn Hằng lấy bật lửa nhìn có vẻ rất mắc tiền đưa cho Thiệu Đường “Đây là chị tôi tặng sinh nhật tôi, nay tôi tặng lại cho cô.”
“Cám ơn cậu."
“Không cần cô cám ơn, chỉ cần về sau đối tốt với chị tôi là được."
“Đương nhiên rồi."
“Đúng rồi, chút nữa có người đưa cô tới một nơi rất an toàn, tới đó sẽ có người đón cô. Người đó sẽ mang cô đi huấn luyện.”
“Ừh.”
“Hy vọng lúc cô trở về đã thành một người khác."
“Nhất định rồi, Nặc ở ngoài sao?” Thiệu Đường vẫn là lo lắng cho Ngôn Nặc.
“Chị tôi thì có tôi lo rồi hơn nữa chị ấy không biết hôm nay cô sẽ trốn tù."
“Vậy cũng tốt."
“Được, thuận buồm xuôi gió năm năm sau gặp lại." Ngôn Hằng đứng ở cửa nhìn Thiệu Đường lên xe rồi hướng công ty mà đi.
“Lúc đến nơi sẽ có lão đại đón cô." Người ngồi trong xe nói với Thiệu Đường. Thật không rõ vì sao mình chỉ là một tên lưu manh nhỏ nhoi vì sao lại được coi trọng như vậy? Có lão đại đón mình.
“Ân, cám ơn.”
Thiệu Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557766/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.