“Hắc, rốt cuộc cũng thoát khỏi bọn họ." Thiệu Đường ngồi ở trong văn phòng Ngôn Nặc cười.
“Như thế nào? Không thích nhìn thấy bọn hắn sao?” Ngôn Nặc buồn cười nhìn Thiệu Đường.
“Không phải đâu! Chỉ là nhiều bóng đèn thì tôi thấy không thú vị gì hết." Thiệu Đường ôm Ngôn Nặc tựa đầu vào ngửi mùi hương thoang thoảng trên tóc Ngôn Nặc.
“Ách, hắc hắc”
“Ngươi dùng loại dầu gội gì vậy?” Thiệu Đường ngẩng đầu hỏi Ngôn Nặc.
“Loại thảo mộc."
“Rất thơm, đừng đổi nha! Tôi thực thích mùi này.”
“Được! Theo ý Đường."
“Tổng giám đốc, đã đến giờ họp.” Thư kí Ngôn Nặc không trực tiếp đi vào mà đứng ở ngoài gõ cửa nhắc nhở tổng giám đốc nên đi họp.
“Em đi họp! Đường ngoan ngoãn ở đây nha."
“Đi đi! Nhưng nhanh nhanh về với tôi.” Thiệu Đường ngồi ở ghế Ngôn Nặc quay vòng vòng.
Thiệu Đường ngồi trong cửa hàng nhìn ra người đi đường.
“Đường tỷ vì sao lại trầm ngâm như vậy?" Tiểu Vỹ không rõ Thiệu Đường đang ngắm thú vui gì ở ngoài kia.
“Cậu thì biết cái gì."
“Tôi chỉ là không thắc mắc thôi! Đường tỷ, ngoài kia có chiếc xe đẹp quá.” Tiểu Vỹ chỉ vào xe đang đậu trước cửa.
“Ừ.” Xe đó hình như có vẻ quen quen.
“Đường, cô có điện thoại.” Tiểu Vỹ gọi.
“Alo."
“Đi ra xe."
“Anh là ai?” Thiệu Đường buồn bực.
“Đến đây, cô sẽ biết."
Thiệu Đường tò mò cúp điện thoại “Tôi đi ra ngoài cậu ở đây xem cửa hàng nha.”
Thiệu Đường nhìn nhìn cửa xe.”Anh làm sao ở nơi này?” Thiệu Đường vừa lên xe liền nhìn thấy Trương Ba.
“Tôi thế nào không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557758/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.