Hắc hắc hắc hắc, vậy Đường là bát giới.” Ngôn Nặc cười.
“Không phải.” Thiệu Đường hết chỗ nói.
“Đúng rồi, nhảy cho em xem đi.”
“Được thôi. Em muốn tôi nhảy liền bây giờ sao?”
“Cũng không vội, vậy lần sau nhất định phải nhảy cho em xem.”
“Ân, cũng trễ rồi tôi đưa em về.” Thiệu Đường thấy đã gần mười giờ.
“Cũng được.” Ngôn Nặc vẫn nắm tay Thiệu Đường.
“Ngày mai tôi mời em ăn cơm trưa được chứ?"
“Ngày mai? Không được, em có cuộc họp giữa trưa nên chắc là không có thời gian." Ngôn Nặc nhìn lịch trình của mình trong di động trả lời cho Thiệu Đường.
“Nga! Em cũng thật bận.” Thiệu Đường thất vọng.
“Ha ha…Nhưng buổi tối Đường có thể tới đón em." Ngôn Nặc an ủi "nhóc con" trước mặt mình.
“Được nha, đi thẳng sao?” Tới ngã ba Thiệu Đường hỏi Ngôn Nặc, bởi vì chưa bao giờ đi nhà cô nên không rõ phương hướng.
“Không phải là bên này.” Ngôn Nặc chỉ vào đường bên trái.
“Vậy vào nhà đi, tôi về trước." Thiệu Đường đưa Ngôn Nặc tới tận cửa.
“Được, chào Đường.”
“Ngủ ngon nha Nặc.” Thiệu Đường hôn trán Ngôn Nặc.
Thiệu Đường thấy Ngôn Nặc vào nhà rồi liền quay người đi, không chú ý xa xa có một chiếc xe đang nhìn hai người.
“Trương Ngọc nói em thích người khác tôi không tin, thì ra là sự thật, còn cười thực vui vẻ! Còn dám cho người kia hôn em nữa, Ngôn Nặc em dám bắt cá hai tay. Thì ra từ trước đã có người khác.” Người bên trong xe nổi điên.
Trương Ba tức giận lấy di động ra gọi cho một người “Khách sạn Đức Thành, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557744/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.