Anh đánh giá cậu từ đầu đến chân rồi lại từ chân lên đầu, đành phải lắc đầu chấp nhận. Ban nãy cảnh sát cũng chẳng dám làm khó gì, tuy nhiên vẫn là căn dặn anh bảo em trai mình tiết chế lại một chút, lúc nóng giận có đánh người thì cũng chừa cho người ta cái mạng. Đánh thành ra như thế thì...khó mà làm ngơ nổi.
Dật Bất Ôn bảo cậu ra xe để anh chở về, cậu cùng anh lướt qua những cơn gió lạnh về dinh thự. Dì Lưu ngồi ở phòng khách đợi mãi mới thấy bóng dáng anh em họ, mừng không xiết mà chạy vội xuống hăm nóng lại thức ăn. Dật Tinh Vọng cả người uể oải, ăn mấy ngụm rồi bỏ bát đó đi lên lầu. Cậu chầm chậm sắp xếp lại những gì diễn ra trong ngày, lúc Diệp Vong Lệnh đánh hắn thì vẫn chưa quá nặng, cậu chỉ dùng gậy bồi thêm một chút vì giữa đường hắn làm ồn khiến cậu không thể tập trung lái xe. Cũng chỉ là đánh nhẹ mấy cái, xương yếu thế...
Nằm xuống giường, Dật Tinh Vọng cũng mê man thiếp đi...
Lại đến với giấc mơ, là người kết hôn với cáu làn trước, một căn hộ chung cư vó vẻ cao cấp...một bữa ăn...ngủ cùng nhau...quyển sách...quyển nhật ký....Trong nhật ký là...Hôm nay ngày 28.2, tôi đến rồi...
Dật Tinh Vọng tỉnh giấc với sự bàng hoàng chưa dứt nổi, giấc mơ rất quen thuộc nhưng cậu lại chẳng nhớ nổi gương mặt đó, địa điểm đó. Rốt cuộc giấc mơ này có liên can gì tới nguyên thân cơ chứ. Dật Tinh Vọng xuống giường, vệ sinh cá nhân xong đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616706/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.