Dật Tinh Vọng cảm thấy đầu đau như búa bổ, cơ thể nặng trịch. Cậu nghe thấy tiếng của Dật Kim Uẩn và Dật Bất Ôn nháo nhào hỏi tình hình với ai đó. Cậu cố gắng mở mắt nhưng thật vô vọng. Cậu…có hiềm khích với bà bác sĩ Mân Huệ Nhi đó. Bỗng, Lý Quân đứng dưới nhà đột nhiên hét toáng
“Này, cậu là ai, cậu mau ra khỏi nhà tôi”
Người nọ không lên tiếng. Anh mặc một cái sơ mi đồng phục trường trung học A, vừa liếc qua Dật Bất Ôn liền kinh hãi * Thằng oắt này bị làm sao vậy? * Dật Bất Ôn nhíu mài, đi xuống cầu thang chặn lại, Dật Bất Ôn lẫn Lý Thần cũng đi theo để ngăn cản ẩu đả diễn ra. Dật Kim Uẩn đứng từ trên nhìn xuống, anh nheo mắt
“Cậu…đến đây làm gì?”
“Vọng Vọng đâu?”
“Cậu và em ấy không có liên quan gì cả”
“Các người mau trả lời cho tôi, EM ẤY ĐÂU?” Diệp Vong Lệnh lớn tiếng gào
Dật Kim Uẩn nhíu mài không trả lời thì từ phía sau, Dật Bất Ôn đã vùng khỏi tay Lý Thần nhào đến đánh một cái thật mạnh về hướng mặt của Diệp Vong Lệnh, cư nhiên anh cũng không hề né mà cứ thế chịu thẳng một đòn rõ đau. Diệp Vong Lệnh vẫn cứng rắn như thế, dùng đôi mắt đanh thép đó nhìn chằm chằm Dật Kim Uẩn. Anh định lên tiếng đuổi Diệp Vong Lệnh trở về thì từ phía cửa phòng có âm thanh lạch cạch, sau đó một thân mình yếu ớt từ từ ló ra trên lan can của hành lang. Dật Tinh Vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoc-tra-om-yeu/2616633/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.