Kiến đế quả thật làngười thông minh, trải qua chuyện tạo phản lần này, con trai độc nhấtcủa Tĩnh vương đã là nhân vật đứng trên đầu sóng ngọn gió. Nếu Kiến đếđộng tới nàng, nhổ cỏ tận gốc tên, hắn cả đời háo danh, cả đời khó khănvì giữ cái ngôi vị hoàng đế này, sao có thể dễ dàng tha thứ cho thanhdanh nửa đời của chính mình hủy trong tay một tiểu quỷ chết tiệt?
Nếu Tần Vô Tà không cẩn thận chết ở Bình thành, vậy thì cũng là do nàngtự tạo nghiệt, không có bất kì liên quan tới người nào khác nhưng nàngnếu không chết, bình an trở lại Biện kinh, Kiến đế không những không thể động vào nàng mà còn phải trấn an nàng gấp bội. Hắn cũng không tin làmột người con trai của tiên đế đã không còn ai, ngay cả Tần Tĩnh cũng đã chết, chỉ còn một Tần Vô Tà, nàng có thể nhấc lên sóng gió gì chứ.
Chỉ cần Tần Vô Tà không có con, nàng lại chịu an phận hưởng thụ vươngtước cùng vinh hoa phú quý của mình, tương lai lại ban cho nàng một cáichết hợp lí, dưới gầm trời này, còn ai là chính thống của hoàng thấtnữa?
Vừa thấy bách quan tản ra, Kiến đế liền ban khẩu dụ, phong Vô Tà làvương, kế tục tước vị của phụ thân nàng, vẫn là Tĩnh vương, cho Vô Tàmột tòa phủ đệ lớn hơn làm phủ Tĩnh vương, lại cho đất đai, người hầu,vàng bạc châu báu nhiều tới nỗi khó có thể đếm hết.
Đang định bãi triều, trên Kim điện chợt vang lên một âm thanh trầm thấpmà trung khí mười phần: “ Thanh danh tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-thuc-phuc-hac/2153106/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.