*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhật Dương
Gió tuyết nhẹ nhàng thổi, phía sau ngôi nhà tranh có một rừng mai, hàn mai đang nở hoa đón gió, giữa trời băng đất tuyết, khắp nơi được bao phủ trong làn áo bạc, duy chỉ có phiến hoa này là nở muôn hồng nghìn tía giữa biển tuyết.
Tần Lâm Uyên xuyên qua rừng mai đi tới, áo bào đỏ tung bay, tự do nhảy múa theo gió, tóc trắng như lụa hòa cùng mảnh hồng diễm lệ này đã tạo ra một cảm giác kỳ dị đánh sâu vào thị giác, áo bào trên người hắn đã sớm bị nước tuyết làm ướt nhẹp nhưng hắn lại không hề để ý, trong tay cầm bình rượu ngon vừa được đào lên từ dưới gốc cây mai, nét mặt tự nhiên bình thản thong dong đi tới, vừa phóng khoáng lại tùy ý, như không hề chịu bất kỳ sự ràng buộc nào của thế gian, như muốn cùng dung hợp với khí khái cao thượng tự do của hoa mai, giống như ngưng tụ tất cả linh khí trong thiên địa khiến người ta không dám nhìn gần.
Đợi đến lúc bước vào trong nhà thì cả người hắn đã sớm ướt đẫm, lại mang theo hương hoa mai trong tuyết vào, hòa lẫn với hương rượu khiến mùi hương đặc biệt đó lan tỏa khắp nơi, Tần Lâm Uyên làm như không nhìn thấy Vô Tà, chỉ tự nhiên thổi lò hâm rượu, đang thích ý thì chợt vang lên tiếng gió gào thét xen lẫn trong tuyết vỗ vào cửa gỗ, vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-thuc-phuc-hac/2153018/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.