Tử Liên nghe cái câu "hoàng hậu nương nương" kia mà tức giận, suýt chút nữa là chơi trò đuổi bắt với Kỷ Mẫn luôn. Nhưng nàng ta lại ém lại, rồi xách con cáo trắng kia đi về. 
1 cung nữ khác đứng ở đấy, dọn dẹp chén trà, vừa nhỏ nhẹ hỏi Thục phi: 
- Thưa nương nương, con cáo trắng đó............ 
- Không phải lo, nó sẽ không gây hại gì đâu. Cho nàng ta nuôi nó cũng chẳng có vấn đề gì bất ổn cả. - Rồi Kỷ Mẫn nhún vai - Ta không hề rảnh chơi cái trò cảm giác mạnh đấy, nếu ngươi muốn thì tự đi chơi 1 mình đi, đừng lôi thêm người khác vào. 
Người đó đang im lặng cúi đầu, thì lại có 1 người khác hớt hải chạy vào bẩm báo, làm cho nàng ta giật mình đến nỗi muốn phun thẳng ngụm trà vừa mới đưa lên miệng ra ngoài: 
- Thục phi nương nương, hoàng thượng đã chọn người để thị tẩm đêm nay nga! 
- Cái gì vậy??? - Kỷ Mẫn đập bàn, hét lên - Đang yên đang lành tên cẩu điên đấy đến đây làm gì??? Bộ hắn ta lại thiếu đám ái phi để chơi cùng à???? 
Người kia cúi đầu xuống, lắp bắp trả lời: 
- C-Cái này tiểu nữ cũng không rõ cho cam a........... 
Kỷ Mẫn khẽ chửi thầm trong miệng: 
- Ta thao! Ta thao cả nhà ngươi! 
Rồi đột nhiên nàng ta lại nghĩ ra 1 chiêu trò mà chính nàng cho là kế sách khẩn cấp nào đấy. 
"Rầm". 
- Thục phi nương nương! Người không sao chứ???? 
- Trời ơi! Người đâu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998889/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.