Chuyển ngữ: Mèo Ú
Chỉnh sửa: Sắc
Chương 01: Có thể song tu cùng ta không?
Trời mới đầu đông, núi Trường Minh đón trận tuyết đầu tiên trong năm.
So với năm ngoái thì trận tuyết này tới sớm hơn, chỉ qua một đêm mà đất đai trong phạm vi trăm dặm đã bị tuyết phủ kín, trời đất trắng xóa một màu.
Tuyết che lấp sơn đạo, trong số đó có một đống tuyết bỗng nhiên chuyển động, sau đó một cái đầu tròn vo từ bên trong ló ra.
Đó là một con hồ ly nhỏ.
Hồ ly nhỏ có bộ lông màu đỏ tươi vô cùng xinh đẹp, chỉ có phần chóp tai và chóp đuôi điểm xuyết lông tơ màu trắng. Thân hình nó rất nhỏ, nhìn chẳng khác nào hồ ly mới sinh, thế nhưng lại có một cái đuôi vừa dài vừa bông xù.
Nó bò ra khỏi hố tuyết, mờ mịt nhìn quanh, vẻ mặt mê mang hệt như vừa mới tỉnh ngủ.
Sau đó nó ngẩng đầu ngáp một cái thật to, ngồi xuống nền tuyết, cuộn cái đuôi lông xù lên bao bọc phân nửa thân mình.
"Bộp" một tiếng, một tảng tuyết rớt xuống đầu hồ ly nhỏ.
Hồ ly nhỏ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, bị dọa đến tai cũng run lên, sau đó liền nghe thấy một chuỗi tiếng chim ríu rít.
"Lê Nguyễn, sau khi bị đánh về nguyên hình, phản ứng của ngươi cũng trở nên trì độn luôn rồi."
Đó là một con sơn tước nhỏ với bộ lông rất dày màu xám đậm, lông đuôi thon dài vểnh lên, đang tung tăng nhảy nhót ở đầu cành, "Chẳng phải trước đây ngươi lợi hại lắm sao, còn có thể kéo cả đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-khong-muon-mang-thai/946283/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.