Lam Nhan nghiến răng, vươn tay chụp lấy cái mông tội ác đang cọ loạn trên bộ vị nào đó của mình.
Cánh mông màu mạch bị y chụp lấy có hơi nảy lên một chút.
Tiểu hồ ly: Ta không biết, không biết gì hết....
Cảm xúc căng mịn lại đàn hồi ở lòng bàn tay khiến nhịn không được lại bóp bóp vài cái.
Bạo quân: Ha!
Nam nhân tráng kiện ngồi trên người y, khẽ nhếch miệng, cười đến lộ cả răng nanh.
Mà nụ cười này vừa lọt vào tầm mắt, khiến lòng y nhảy loạn.
Muốn, muốn hôn hắn...
Chưa kịp kinh hoảng vì suy nghĩ của mình, một vật nóng ẩm, ươn ướt liếm lên môi y.
Hương bạc hà chậm rãi len lõi cả vào lòng y.
Hàng lông mi dài của hắn rơi rung động, rũ xuống.
Nhịp tim rối loạn của y chậm rãi dịu lại, đập chậm nhưng vững vàng, như một cây búa nện vang trong không gian tĩnh mịch.
Y vươn tay, ôm lấy vòng eo tráng kiện, kéo hắn sa vào trầm luân.
Cơ thể của hắn giật nảy nhè nhẹ, rồi lại khẽ cười, mở miệng để y thuận lợi đi vào.
Cái lưỡi ban đầu còn rụt rè tránh né hắn, bây giờ lại giống như uống phải xuân dược, hung hăng càn quét khoang miệng nóng ẩm mê người của hắn.
Cái lưỡi linh hoạt như rắn lướt qua từng tấc trong khoang miệng hắn, tham lam cuốn lấy mật ngọt nhiễm hương bạc hà của hắn, lại cọ qua hai cái răng nanh nhỏ, lưu luyến chẳng rời.
Nước bọt theo cánh môi dày bị mút thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-lai-khong-me-nguoi-bang-bao-quan/2572257/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.