Mấy hôm nay tâm tình của Vệ Nhuy hạ xuống rất thấp. Hòa Tiểu Xuân lúc tới nhà thì thấy anh ta ôm gối ngồi trên sofa lẩm bẩm, mặc áo ngủ tơ tằm màu xanh đen, chân trần, người co lại một cục. 
Hòa Tiểu Xuân sờ trán anh “Bị bệnh à?” 
Vệ Nhuy nghiêng đầu một bên né, bực bội “Đừng chạm vào tôi, đang phiền lòng đây” 
“Cậu phiền lòng cái gì chứ, không phải lúc nào cũng sung sướng à?” 
Sung sướng? Cô cho là Vệ Nhuy không biết suy nghĩ? Nếu bên ngoài mà truyền tin Vệ tổng giám thích nhảy tập thể dục ở sân khấu hộp đêm thì anh còn mặt mũi nào ra đường. 
Người ta đồn là sở dĩ Vệ tổng giám yêu thích thể thao vậy là vì nhớ lại thời thanh xuân; lại đồn nữa thì biến thành về thời học sinh anh có yêu thầm một cô nữ sinh, không thành nên thành người sau này cứ thích mấy cô nữ sinh. Hôm đó đến hộp đêm anh mang theo bên người là một nữ sinh. Nói thêm chút nữa lại thành khó nghe. 
Hôm anh đến chơi, bà chủ hộp đêm lấy khăn tay phe phẩy quạt gió, cười nịnh nọt “Ngài xem còn muốn hay không?” 
Vệ Nhuy ghét trên người bà ta nồng mùi, cách ra xa “Muốn cái gì?” 
“Mấy em phục vụ đặc biệt đó, theo nhu cầu của khách mà đặt đồ cho nhân viên, mới chuyển tới một đống đồng phục trường…” 
Vệ Nhuy hít một hơi lạnh, thì ra bên ngoài đồn đại là thật! 
Đêm đó mất sạch hứng thú, Vệ Nhuy về nhà quăng gối ầm ầm, hủy hết danh dự mình rồi! Làm hư danh tiếng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-son/730705/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.