🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bùi Thuận Thuận là một người kì diệu.

Ngoài phong độ nhẹ nhàng, từng cử chỉ đều thận trọng dè dặt, nói tới cái tên cũng thấy được trời cao ưu ái.

Sở dĩ gọi Thuận Thuận là vì ba mẹ anh muốn từ khi lọt lòng ra thì đều thuận buồm xuôi gió, không bệnh không tai.

Mà Thuận Thuận thì cũng không hề thua kém, sinh ra đã có bộ óc thông minh cực kỳ, từ nhỏ đã là thần đồng. Trong chớp mắt có thể tính toán ra bất kỳ con số tăng giảm nào, bàn tính trong đầu tính nhanh như máy.

Người phục vụ mang đến để trên bàn một dĩa đậu ngâm dấm khai vị, đảo mắt qua, lấy đũa khẩy trên bát, Bùi Thuận Thuận bệnh cũ tái phát

“Đĩa đậu này có 36 hạt…”

“Trời đất!!” Mạnh Đắc lấy khăn giấy lau mặt vo lại ném Bùi Thuận Thuận “Tật xấu này của cậu còn chưa sửa?”

Bùi Thuận Thuận hơi cúi người xin lỗi Hồ Duy “Thật sự xin lỗi, từ nhỏ đã có tật xấu này”

Hồ Duy lại cảm thấy hứng thú với tật xấu này của anh ấy “Nhìn qua là biết bao nhiêu à?”

Bùi Thuận Thuận rất khiêm tốn “Khoảng 80-90%”. Nói rồi anh cầm hộp tăm xỉa răng trên bàn mở nắp ra, liếc qua, tự tin trả lại chỗ cũ “69 cây”

Hồ Duy nghĩ thầm đây khá hiếm thấy.

“Cậu ta là chứng cưỡng chế, bác sĩ nói cái này với chứng nháy mắt giống nhau, là tâm lý ám chỉ, không thể trị hết”Mạnh Đắc thay anh giải thích.

Hồ Duy nói “Tật xấu nàu người khác muốn còn không được, cần gì phải trị”

“Anh không biết chứ” Bùi Thuận Thuận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-son/730681/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.