Hahaha. Ai nói vậy?.
“Khốn kiếp, ngươi giám lừa bọn ta?”. Tần thiên một tay ôm ngực, gắng gượng đứng dậy nói.
“Ta lừa các ngươi khi nào?”. Đế Nguyên Quân cười châm chọc nói.
“Trưởng lão, ngươi để hắn làm như vậy có phải hơi quá rồi không?”. Từ phía bên dưới đấu trường, một giọng nói vang vọng truyền tới. “Đây là trận đấu loại giữa các đệ tử lại kéo theo ngoại vật”.
Lời nói vang vọng, Đế Nguyên Quân ánh mắt ghét bỏ nhìn xuống phía bên dưới thì thấy.
Một bóng dáng nam tử có tuổi tác khoảng chừng hai mươi tuổi, gương mặt tuấn tú với ngũ quan cân xứng tỷ mỉ, ở bên ngoài khoác một bộ môn phục màu trắng với viền lam nhạt trông rất hài hòa và có chiều cao hơn một mét bảy. Tính cách nhìn qua thì trông cực kỳ ôn nhu nhưng ẩn sâu trong ánh mắt đó là một cái bụng dạ đen tối đến cực điểm.
Trên người hắn treo một tấm lệnh bài chữ Nghiêm màu đỏ sắc nét trông rất nổi trội.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thất Thải Côn Bằng với vẻ cực kỳ thèm muốn.
“Là Trần Trầm Nghiêm sư huynh, không phải hắn thăng lên đệ tử tinh anh rồi”.
“Tại sao lại xuất hiện ở đây?”.
“…”. Trông thấy dáng vẻ của hắn, đám đông người quan chiến bắt đầu ồ lên.
“Trưởng lão, xin hãy bắt con tiểu thú kia lại đi. Đừng để gây ảnh hưởng đến trận đấu”. Trần Trầm Nghiêm vẻ mặt thích thú với nụ cười tươi hiện trên gương mặt. “Như vậy không tốt lắm đâu?”.
Nghe giọng điệu Trần Trầm Nghiêm, Đế Nguyên Quân biết được chuyện gì sắp xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370087/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.