Thành Việt cúp điện thoại rồi bắt taxi đi đến địa chỉ mà cô gái kia nói.
Tài xế taxi vốn muốn chào hỏi, mãi đến khi thấy rõ sắc mặt Thành Việt mới đem chữ chào đang chực phun ra mà nuốt lại.
Bàn tay nắm chặt điện thoại di động và cái trán của Thành Việt đều rướm mồ hôi.
Tài xế taxi vừa lái xe vừa cẩn thận quan sát sắc mặt Thành Việt, do dự mãi mới hỏi: “Anh bạn nhỏ, không sao chứ?”
Thành Việt không lên tiếng, cậu căn bản chẳng thốt nên được lời, cuống họng như có vật gì chặn ngang, hiện tại ngay cả thở dốc cũng khó nhằn.
Càng tới gần địa chỉ nọ, sắc mặt Thành Việt ngày càng kém, thế nhưng khi tài xế tính tiền xe của cậu, cậu thậm chí còn đếm lại một lần, xác định không sai rồi mới nhấc chân đi vào tòa nhà lớn sơn màu xanh đen kia.
Cửa hàng Kawasaki này rất lớn, Thành Việt đi vào, một người đàn ông trẻ tuổi lập tức bước tới chỗ cậu.
“Xin chào, đến xem xe à?” Bạch Trinh đã chú ý tới Thành Việt từ lúc cậu bước vào cửa hàng.
Cậu bé này không lớn lắm, nhưng đồ mang trên người đều là hàng hiệu.
Áo T-shirt sáu, bảy ngàn, quần hơn một vạn, lại nhìn đôi giày kia…Bạch Trinh cười huýt sáo, đôi giày này vốn không được bán trong nước.
Nhưng làm cho hắn lưu ý hơn là, người này rất hợp khẩu vị hắn.
Thành Việt nhíu mày, trực tiếp vòng qua hắn đi về phía quầy góc bên trái trong cửa hàng, cô gái trong điện thoại nói sẽ chờ cậu ở đó.
“Này, em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301889/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.