Tóm tắt chương trước: tại thôn Tường Phúc, bà mụ Dương đã chết, Bệ Ngạn và Tiết Dĩ An phát hiện đây có thể không phải là một vụ treo cổ tự tử mà có khả năng đó là một vụ giết người.
Vừa nghĩ ra liền lập tức hành động, đây là tác phong trước sau như một của Tiết đại tiểu thư.
Vì thế, Tiết Dĩ An dự định biến Bệ Ngạn thành sủng vật kiêm vật thí nghiệm của mình ngay trong đêm đó, làm một việc chấn động khiến ai cũng lo sợ.
Nhìn trên bàn đầy chai chai lọ lọ, Bệ Ngạn không nhịn được nhíu mày:
“Đây là cái gì?”
Tiết Dĩ An chống nạnh, vô cùng đắc ý:
“Đây đều là những bảo bối quý báu của ta từ xưa tới giờ.”
“A…!”
Không đợi Tiết Dĩ An giới thiệu xong toàn bộ, Bệ Ngạn xoay người lại đi về phía giường ngủ, nhưng bị Tiết Dĩ An nhanh tay bắt lại được.
“Không được ngủ!”
Bệ Ngạn ngáp lớn, nguyên cả một buổi chiều từ chỗ Dương Phụng Mỹ trở về đây, Tiết Dĩ An vẫn giam mình ở trong căn phòng để chuẩn bị những loại thuốc trong cái bình này, vất vả lắm mới nghe thấy trong phòng có tiếng động nhỏ, Bệ Ngạn mới nghĩ tới lui vào trong phòng ngủ một giấc an ổn, nào ngờ bị Tiết Dĩ An níu lấy không tha.
Tiết Dĩ An trợn to đôi mắt đẹp, nửa uy hiếp nửa dụ dỗ hống hách nói: “ Tất An, những thứ này đều là đồ tốt, ta tăng hết toàn bộ cho ngươi có được hay không?”
“Không tốt!”
Câu trả lời rõ ràng đó khiến cho da gà cả người nổi lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-cuoi-mot-tieng-di/189654/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.