☆ Dê Mị Mị à cậu bại lộ rồi
Tuy Vệ Văn thành công chạy trốn, nhưng Ngụy Khôn vẫn nghĩ mà sợ không thôi, một đường căng thẳng chở cậu về.
Vệ Văn thật cẩn thận liếc nhìn anh một cái, kéo kéo tay áo anh: “Khôn Khôn, anh đừng nóng giận, lần sau nhất định em sẽ nghe lời anh nói.”
Ngụy Khôn mài răng: “Không có lần sau!”
Vệ Văn liên tục gật đầu.
Hai người trở về nấu mì sợi nóng hổi lấp đầy bụng, lúc Ngụy Khôn ăn xong đột nhiên nhớ tới nghi vấn lúc nãy: “Em làm sao trốn được?”
Vệ Văn cắn trúng đầu lưỡi mình, vội vàng che miệng lại, đôi mắt chớp chớp, hàm hàm hồ hồ nói: “Em lanh trí mà!”
“Em lanh trí? Từ lúc nào chỉ số thông minh của họ Trịnh thấp như vậy?”
Vệ Văn phô trương thanh thế: “Khôn Khôn anh xem thường em!”
Ngụy Khôn nhịn không được cười một chút: “Tuy hắn sa sút, nhưng cũng đã từng làm lão đại, sao có thể dễ dàng để cho em chạy trốn như vậy? Em dùng phương pháp nào?”
“Em… biết mở dây thừng!”
Ngụy Khôn nhìn chằm chằm khuôn mặt rõ ràng đang nói dối của cậu, tạm thời tiếp nhận cách nói lừa gạt này của cậu, có chút bất đắc dĩ nghĩ: chờ đến lúc em ấy đồng ý nói rồi nói sau!
Ngụy Khôn khôi phục thân phận cảnh sát, cuối cùng cũng sống cuộc sống quang minh chính đại, sau khi ôm Vệ Văn ngủ một giấc thật ngon, dẫn cậu đi mua quần áo đồ ăn vặt.
Vệ Văn hạnh phúc không chịu nổi, ngẩng đầu vẻ mặt đầy mặt ngọt ngào hỏi: “Khôn Khôn, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duong-mi-mi/198622/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.