☆ Mị Mị vô cùng không vui 
Đống bông này nghe được Tạ Khôn nói, hơi nước trong ánh mắt càng nhiều, nghiêng đầu cọ cọ lên ống quần anh, làm nũng nhẹ nhàng “be ~” một tiếng, lại ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt tràn ngập “Cầu ôm một cái”. 
“…” Tạ Khôn lau mặt: nhớ người nhớ đến điên rồi đi? Vì sao cảm thấy giống Vệ Văn như vậy! 
Đống bông thấy anh không phản ứng, tiếp tục cọ. 
Tạ Khôn nghe được tiếng vang chìa khóa, bất thình lình phản ứng lại, ngồi xuống cầm lấy chìa khóa nó ngậm trong miệng, nhíu mày nói: “Đây là của Vệ Văn, sao lại ở chỗ mày?” 
Mẹ kiếp! Mình cùng một con dê nói chuyện cái gì! Thật là điên rồi! 
Tạ Khôn cất chìa khóa vào túi áo, nhìn chằm chằm đống bông trước mặt. 
Bông lại cọ cọ, đôi mắt to ngập nước chớp chớp: “Be ~~~ ” 
“…” Tạ Khôn nhịn không được sờ sờ đầu nó. 
Lông thực mềm, mềm như tóc Vệ Văn, còn rất sạch sẽ, dê nhỏ đáng yêu như vậy vì sao không có chủ? 
Vệ Văn nhất định sẽ rất thích, hay là mang về nhà, làm lễ vật tặng cho em ấy. 
Món quà tặng không tốn một phân tiền, ngẫm lại cũng rất có thành ý… 
Tạ Khôn cuối cùng cũng ôm lấy đống bông đang làm nũng, sờ sờ đầu nó, kẹp nó dưới nách. 
Dê nhỏ: “……” 
Mở cửa nhà ra, Tạ Khôn nhìn bầu trời đã sắp sáng ngoài cửa sổ, tâm trạng lại trở nên nặng nề, tìm trong phòng bếp một chút cải xanh để vào trong đĩa đưa tới trước mặt dê nhỏ: “Ăn đi.” 
Dê nhỏ: “……” 
Tạ Khôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duong-mi-mi/198618/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.