Cõi lòng Mục Dương hầu hắn tràn đầy nhu tình.
A Ân cũng suy nghĩ một lát, mới từ trong miệng nói ra một câu: “Muốn cái gì cũng được?”
Hắn đã có bài học, nên lúc này lạnh lùng nói: “Không được khiến ta tức giận.”
Nàng vương ra hai ngón tay, sau đó lại biến thành ba ngón, nói: “Ba ngày điêu một hạch điêu?”” Lời này vừa nói ra, hắn đầu tiên ngẩn ra, hồi lâu sau mới hiểu ra nàng muốn gì, trong lòng không khỏi mềm đi.
Nếu đổi thành cô nương khác, sợ là sẽ muốn vàng bạc châu báu tơ lụa Lăng La đầy trời đầy đất rồi, vậy mà nàng lại không muốn những thứ đó, lại chỉ nói ra yêu cầu nho nhỏ như vậy, khiến cho lòng hắn lại càng thêm thương yêu.
Thế nhưng hắn cũng không đáp ứng, ánh mắt cũng cúi xuống, hỏi một vấn đề không liên quan.
“Nàng ở Thượng Quan gia ăn cái gì?”
Nàng sửng sốt, nào có ai nhớ kỹ được mỗi ngày mình ăn cái gì chứ, bèn hàm hồ nói: “Chính là những món bình thường.” Tư thế lúc này của hai người họ vẫn rất ám muội, một người ngồi dưới đất, một người nửa dựa vào lòng đối phương. Mỗi một câu nói của hắn, hơi thở đều vấn vít quanh nàng, nàng hơi nghiêng đầu muốn ngồi dậy cách hắn xa một chút, tránh cho tính ‘cẩu’ của hắn lại phát tác.
Nhẩ ra ý đồ của nàng, hắn trực tiếp ôm hông nàng, nói: “Đừng nhúc nhích, cứ ngồi như vậy đi.”
Nàng đáp: “Ta như vậy rất không thoải mái.”
Hắn nghe vậy liền buông lỏng nàng ra.
Khi nàng muốn ngồi dậy chợt cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932607/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.