Lúc A Ân từ Thượng Quan gia đi ra thì trên trán mơ hồ có một lớp mồ hôi. Nàng cũng không quan tâm, tay phải cầm theo một rương gỗ liền lên xe ngựa Ngôn Thâm chuẩn bị cho nàng. May là hôm nay người gác cửa biết bọn họ hôm nay thi đấu điêu hạch trên núi Đại Tự, khi nàng đi ra cũng không bị hỏi điều gì.
Ngôn Thâm một đường hộ tống, hắn luôn đi theo bên cạnh xe ngựa, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng thở gấp nhẹ trong xe, thuận tiện lúc nàng đang sợ thì nói: “Ân cô nương, ta theo hầu gia đã vài chục năm, hầu gia nếu thật sự tức giận thì cô ngay cả một cơ hội để giải thích cũng không có.”
Tiếng thở gấp trong xe dừng lại, thay vào đó một tiếng động kỳ lạ, như là tiếng đao mài giũa.
Ngôn Thâm cho là mình nghe lầm, vỗ đầu một cái, lại vểnh tai lên nghe tiếp.
“…Không biết là ta làm sai điều gì?”
Ngôn Thâm mờ mịt đáp: “Từ sau khi Trần Đậu xảy ra chuyện, hầu gia đặc biệt lo cho an nguy của cô nương.” Ngụ ý là bên cạnh Ân thị có người của hầu gia, mỗi một lời nói mỗi một hành động của cô hầu gia đều nắm trong lòng bàn tay, cho nên sau này không nên cùng Thượng Quan Sĩ Tín nói nhiều như vậy.
A Ân dù là có tâm tư nhạy bén, cũng không tìm ra ý trong lời nói của Ngôn Thâm.
Lúc này nàng có chuyện khác cần phải quan tâm.
Sau khi xe ngựa dừng lại, Ngôn Thâm mời nàng xuống xe.
Nào ngờ đợi một lát vẫn không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932606/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.