Ba, bốn tiểu đồng nối đuôi nhau đi vào, trong khoang thuyền bày một bàn thức ăn, bày bốn năm đĩa cao lương tinh tế hương sắc đủ cả, rất nhiều món mà Khương Tuyền không thể gọi thành tên. Nàng ngồi trước bàn ăn, tỏ ra hơi mất tự nhiên.
Chỗ ngồi của nàng bên cạnh A Ân, vị hầu gia đáng sợ kia ngồi ở vị trí chủ vị, nàng chỉ cần vừa giương mắt là có thể nhìn thấy hắn.
Vì vậy nàng tình nguyện giương mắt nhìn thức ăn, cũng không dám giương mắt lên nhìn hắn.
So với Khương Tuyền, A Ân lúc này trong lòng vô cùng thấp thỏm, dù nàng có vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra Trầm Trường Đường hắn rốt cuộc là suy nghĩ cái gì. Cũng lúc này, hắn chợt nói: “Ngươi gọi là Khương Tuyền?”
Khương Tuyền bị điểm danh sợ đến nỗi tay giấu dưới ống áo run lên, theo bản năng nhìn về phía A Ân.
A Ân nói: “Muội muội ta…”
Vừa mới mở miệng, hắn liền lạnh lùng liếc nàng một cái, nói: “Ta không hỏi nàng.”
Khương Tuyền sợ Mục Dương hầu trách tỷ tỷ liền vội vàng nói: “Bẩm hầu gia, vâng…Vâng ạ.” Nàng muốn kiềm chế khỏi run rẩy, nhưng cách đó không xa là Mục Dương hầu uy nghiêm hiển hách, lúc không nói chuyện đôi mắt kia thật khiến cho người ta sợ hãi, vừa mở miệng ra liền khiến người ta kinh sợ.
Nàng chưa bao giờ ở cùng ở chung một chỗ với quý nhân Vĩnh Bình, trong đầu trước kia luôn nghĩ tới thảm trạng bảy tám loại bị quý nhân xử tử, tay lại không kiềm chế được mà run lên. Nghe nói hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-duoc-the/932597/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.