🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tư Không Dịch và tên người Hoa kia nói tiếng Trung, nhưng đạo diễn Elisa và quay phim có thể nhìn ra vẻ không ai nhường ai từ nét mặt của hai người. Đến khi Tư Không Dịch dùng tiếng Anh nói với hai người, cậu và người gốc Hoa tên Charles Dương muốn đối diễn, Elisa và camera man không suy nghĩ gì liền đồng ý.

Tuy bọn họ thấy khí chất và ngoại hình của Tư Không Dịch rất thích hợp với vai quý tộc phương đông thần bí kia, nhưng dù sao Charles Dương cũng do người quen giới thiệu, hơn nữa hắn cũng được coi là một minh tinh gốc Hoa có chút danh tiếng ở đây, nếu tùy tiện đổi người thì chắc chắn Charles Dương sẽ không chịu để yên, chẳng thà đấu một trận công bằng, người nào thắng sẽ có vai diễn, công bằng chính trực biết bao.

Thế là Elisa ra hiệu, những người xung quanh đều ngừng lại, sau đó có một biên kịch râu quai nón mở miệng nói: “Nếu vậy, hai người diễn cảnh quý tộc phương đông xuất hiện lần đầu được không? Trong tay hắn có một viên ngọc thạch thần bí, người nào có được nó thì sẽ được rồng thần chỉ dẫn.”

Tư Không Dịch và Charles Dương đều gật đầu, sau đó tên kia mở miệng trước: “Tôi lên trước.”

Tư Không Dịch không lên tiếng, đạo diễn Elisa gật đầu đồng ý.

Thế là Charles Dương đứng thẳng người, dáng vẻ kiêu căng chỉnh chỉnh cổ áo. Sau đó hắn cười nhạt, bước từng bước về phía một người đàn ông tóc vàng mắt xanh anh tuấn: “Edwards, ngài tìm đến ta là vì ngọc rồng chứ gì?”

Tư Không Dịch nhìn Charles Dương, không hiểu vì sao hắn tìm người đàn ông anh tuấn này nói chuyện, nhưng rất nhanh cậu đã biết nguyên nhân, người đàn ông vốn đang khoanh tay xem cuộc vui bỗng nhiên bật cười, sau đó tùy ý ngồi xuống ghế, hơi hất cằm, ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, cả người tỏa ra hơi thở lười biếng mà lại nguy hiểm.

Tư Không Dịch hơi mở to mắt, khí tức của người này gần như thay đổi trong chớp mắt.

“Vân vương gia, ngài biết ta muốn cái gì, vậy nên cố ý đến đưa ngọc rồng cho ta phải không? Vậy thì ta phải cám ơn ngài rồi.”

Charles Dương lập tức cảm thấy khí thế của hắn yếu đi, hắn biết bản thân tuyệt đối không được yếu thế vào lúc này, vì vậy cứng rắn nói: “Ngọc rồng là đồ của ta, tại sao là cho ngài? Ngài đừng nằm mơ.”

Edwards nghe thế cười một tiếng nhưng không mở miệng nói chuyện, biểu thị khinh thường vô cùng tinh tế.

Tư Không Dịch đứng bên ngoài nhìn bọn họ đối diễn, cảm thấy gân xanh trên trán giật không ngừng. Sau đó cậu hít sâu một hơi, dứt khoát bước từng bước về phía trước. Bước chân của cậu rất nhẹ lại theo nhịp điệu, vừa bắt đầu đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bao gồm cả Charles Dương và Bá tước Edwards.

“Cậu tới làm gì?” Charles Dương thấy Tư Không Dịch, giống như mèo bị đạp phải đuôi lên tiếng.

Tư Không Dịch hoàn toàn không nhìn hắn, ngược lại ưu nhã ngồi đối diện Bá tước Edwards, ngón tay gõ nhẹ hai cái rồi mới bưng cái ly trên bàn uống một hớp. Toàn bộ quá trình cậu đều không lên tiếng, nhưng lại làm người khác không thể xem nhẹ.

“Thỏa mãn điều kiện của ta. Có lẽ ta sẽ cho ngươi liếc mắt nhìn.” Ngay lúc mọi người cho là Tư Không Dịch sẽ không nói chuyện, bỗng nhiên cậu lên tiếng, câu này không hề lịch sự chút nào. Nhưng chính dáng vẻ này mới làm cho khán giả cảm giác được người này có địa vị ngang hàng với Bá tước Edwards.

Bá tước Edwards nheo hai mắt: “Ồ? Có phải điều kiện này của ngài hơi quá đáng rồi không?”

Tư Không Dịch khẽ nở nụ cười: “Có lẽ Bá tước Edwards còn không rõ tình huống thì phải? Phải cầu cạnh người khác không phải là ta, mà là ngài đó.”

“Cut!”

“Tốt tốt tốt, chính là cậu! Cậu sẽ diễn Vân vương gia! Biểu hiện vừa rồi của cậu rất chính xác! Cơ hội để Vân vương gia xuất hiện không nhiều, nhưng đó là một nhân vật rất quan trọng, mười ngày tiếp theo cậu phải ở đây đóng phim, cậu có thời gian chứ?”

Đạo diễn Elisa là người rất quả quyết, khi nhìn thấy Charles Dương bị Tư Không Dịch và Leon làm mất đi cảm giác tồn tại, đạo diễn liền quyết định chọn Tư Không Dịch.

Dù lúc này trong lòng Charles Dương không thoải mái thế nào đi nữa thì chuyện này cũng đã xác định. Hơn nữa còn là lựa chọn dưới ánh mắt của mọi người, hắn không thể nói gì thêm nữa. Cuối cùng hắn chỉ có thể tức giận âm trầm nhìn Tư Không Dịch, suy tính tìm cơ hội trả đũa thế nào.

Thế nhưng Tư Không Dịch lại không có thời gian để ý đến hắn.

Cậu phải quay quảng cáo và luyện tập, cộng thêm bộ phim Quý tộc chi tranh, thời gian mười ngày này của cậu rất chặt chẽ, nhất định phải tranh thủ từng phút. Vì thế, từ mười hai giờ trưa cậu đã bắt đầu quay phim. Cho đến tám giờ tối, Tư Không Dịch mới quay xong cảnh cuối cùng trong ngày, cậu tê liệt ngồi xuống ghế không muốn dậy.

Đám người nước ngoài này thật sự quá độc ác, cường độ quay phim còn căng như vậy. Nếu như ngày nào cũng vậy, phỏng chừng ngay cả thời gian luyện tập Parkour cũng phải chờ đến tối.

Ngay lúc Tư Không Dịch ôm Tiểu Bạch ủ rũ như củ cải trắng, cậu bỗng ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc. Không chờ cậu phản ứng, một cái đùi gà rán đã xuất hiện bên miệng cậu. Tư Không Dịch không nói hai lời dứt khoát cắn một cái, sau đó quay đầu lại, quả nhiên thấy được gương mặt không vui của Yến tổng.

“A Khôn!” Hai mắt Tư Không Dịch lập tức sáng lên, nở nụ cười rạng rỡ.

Yến Khôn vốn đang mất hứng, nhìn thấy nụ cười này, cơn khó chịu tan biến hết phân nửa, nhưng giọng nói hắn vẫn không vui: “Em tới đây để nghỉ đông hay là để đóng phim hả? Đến mười lăm ngày thì em phải quay phim hết mười ngày?”

Tư Không Dịch cười hai tiếng lấy lòng: “Không phải chỉ là vừa khéo thôi sao? Hơn nữa đây là lần đầu tiên em hợp tác đóng phim với người nước ngoài, cảm giác rất mới lạ. Không thể không nói, mấy người nước ngoài này rất nghiêm túc và chuyên nghiệp, bầu không khí ở phim trường khác hẳn ở Trung Quốc.”

Yến Khôn tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh, đưa đùi gà qua: “Dĩ nhiên là khác rồi, mọi người ở đây chú trọng hiệu suất và thực lực. Còn trong nước… haiz.” Chỉ cần đủ hot, dù không có chút kỹ năng diễn xuất nào cũng có thể đóng phim.

“Ăn nhanh đi, ăn xong trở về nấu cơm cho em. Anh chắc cả ngày nay em chưa ăn gì rồi.”

Tư Không Dịch nghe vậy cực kỳ cảm động, giơ tay muốn kéo cánh tay Yến Khôn, kết quả bị Yến tổng chán ghét né ra.

“Sao em lại may mắn như vậy chứ? Bạn trai không chỉ giàu có đẹp trai, còn biết nấu ăn nữa, còn có thể một người đánh năm, thật là hoàn mỹ nha. Đúng không đúng không?”

Yến Khôn nhìn vẻ mặt trêu ghẹo của Tư Không Dịch, khóe miệng hơi cong lên, làm gương mặt vốn anh tuấn nhưng lạnh lùng nhu hòa hơn, cũng hấp dẫn người khác hơn rất nhiều.

“Em biết vậy là tốt rồi. Vậy nên nhất định phải ôm chặt đùi to không buông, tránh việc hắn bị người khác cướp mất.”

Tư Không Dịch lập tức cười ha ha, làm Leon đóng vai Edwards kỳ quái nhìn qua. Hắn vốn tưởng thiếu niên phương đông này khó gần và thần bí như vai diễn của cậu ta, nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ rất hoạt bát thì phải? Leon phát hiện Tư Không Dịch cười lên rất quyến rũ, vì vậy hắn mỉm cười đi đến gần định trò chuyện với cậu. Kết quả hắn còn chưa cách Tư Không Dịch mười bước đã bị Yến Khôn lạnh lùng nhìn chăm chú.

Leon trong thấy ánh mắt như vậy, bỗng nhiên cảm nhận được nguy hiểm cực lớn, ngay cả bước chân cũng không tự giác dừng lại. Thế nhưng hắn nhanh chóng phản ứng, sau đó bày vẻ mặt ngạc nhiên lại mang ý khiêu chiến nhìn Yến Khôn, kết quả hắn phát hiện, người đàn ông tinh anh nguy hiểm kia không còn nhìn hắn nữa, mà dứt khoát kéo thiếu niên phương đông kia đi!

Vẻ mặt Leon đổi tới đổi lui, cảm thấy lâu rồi hắn không lúng túng như vậy.

Lúc này Tư Không Dịch đã gần về đến biệt thự của Yến Khôn.

“Ở nước nào anh cũng có một căn biệt thự hả?” Tư Không Dịch vốn định ở khách sạn, kết quả bị Yến Khôn kéo lên xe.

Hắn mỉm cười không lên tiếng, lão Hắc đang lái xe cười há há mấy tiếng: “Thành phố nào Yến tổng thấy cần thiết là có một căn biệt thự. Ha ha ha, Tiểu Dịch, cậu không biết lão đại khác người cỡ nào đâu! Chê khách sạn không có thức ăn Trung Quốc đúng chuẩn, thế là dứt khoát mua một căn nhà. Lần đầu tôi nghe lý do mua nhà như vậy đó, cậu nói có đúng là nhà giàu đáng ghét không?”

Tư Không Dịch rất nể mặt mà gật đầu, lão Hắc lại nhịn không được bật cười.

Sau khi bọn họ về đến biệt thự, nhóm người lão Hắc rất tự giác rời đi, Tư Không Dịch còn nghĩ bọn họ đến khách sạn, ai dè lại phát hiện họ đi qua căn biệt thự kế bên. Khóe miệng cậu co giật, thầm nghĩ có lẽ cậu là người nghèo nhất ở đây.

Nhưng cậu không nghĩ vẩn vơ chuyện này nữa, vì Tiểu Văn đã mang đầy đủ tư liệu để bạo liêu về rồi.

Tư Không Dịch hứng thú bừng bừng cùng Yến Khôn xem camera, sau đó hai người đều kinh ngạc, thật không ngờ lại có chuyện như vậy.

“Thảo nào người ta nói độc nhất là lòng dạ phụ nữ, bất kể là phụ nữ nước ngoài hay ở nước chúng ta đều không thể xem thường nha!”

Yến Khôn gật đầu tán thành: “Đăng Weibo?”

“Phát lên trang Web đặc biệt! Đây chính là âm mưu giết người, chậc chậc, không biết cư dân mạng nước ngoài sẽ có phản ứng gì!”

Tư Không Dịch nói xong liền bắt đầu nhanh chóng biên tập tin tức, sau đó đăng bằng tài khoản tiếng Anh của Tiểu đội bát quái, phát bài đăng tiếng nước ngoài đầu tiên.

@Tiểu đội bát quái: Tuyệt đối không được trêu chọc phụ nữ, dù bạn chỉ nói cô ta ham giàu ở sau lưng, cô ta cũng có thể lấy đi lọ thuốc của bạn, hất bát nước bẩn lên người bạn. # video # thu âm #

Vì tài khoản của Tiểu đội bát quái chỉ mới tạo nên không được chú ý, hơn hai tiếng sau khi đăng cũng không có mấy người xem. Nhưng hai tiếng sau, chính là mười một giờ đêm, bài này giống như được cột vào tên lửa mà phóng lên trời, được mấy ngàn người comment và share, sau đó ngày càng nhiều hơn nữa. Đến mười hai giờ khuya, Tiểu đội bát quái hoàn toàn hot.

Người nước ngoài 1: A! Trời ơi, Truss và Zack một người đàn bà đùa bỡn, đúng là sự sỉ nhục của đàn ông!

Người nước ngoài 2: Không không không, đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là Lucas xinh đẹp sao có thể rắn rết như vậy?! Sao có thể bình tĩnh nói muốn giết chết Truss như thế! Trả lại thiên sứ xinh đẹp cho tôi!

Người nước ngoài 3: Câm miệng đi, đàn bà độc ác như vậy nên sớm bị bắt, còn thiên sứ cái gì? Cô ta như vậy chỉ có thể là ác ma mà thôi!

Người nước ngoài 4: Nhưng ngẫm lại tài khoản “Tiểu đội bát quái” này có tin tức rất nhanh nhạy nha, còn có thể ghi lại chứng cứ rõ ràng chính xác như vậy, chậc chậc, đây chính là đại bát quái. Trực giác nói cho tôi biết, sau này nhất định phải thường xuyên để ý đến Tiểu đội bát quái, không chừng sẽ có tin tức đáng kinh ngạc.

Tư Không Dịch đọc bình luận của cư dân mạng rồi cười há há mấy tiếng, mấy ngày này nhất định phải đào thêm bát quái, không thể phụ tấm lòng nhiều chuyện của bạn bè quốc tế nha.

Yến Khôn bên cạnh nhìn cậu như vậy, không nhịn được bật cười lắc đầu, đúng là vừa lanh lợi vừa đáng yêu.

“Anh đàm phán thế nào? Thuận lợi chứ? Có cần em bảo Tiểu đội bát quái giúp anh không?”

Tư Không Dịch đăng tin xong, cực kỳ thỏa mãn quay đầu lại nói. Yến Khôn giơ tay nhéo mặt cậu một cái: “Đàn em của anh không thể yếu hơn của em. Nhóm người Richard chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi, bọn anh kiểm tra hàng của đối phương xem có đạt yêu cầu hay không, cần xấp xỉ bảy tám ngày, chính thức ký hợp đồng cũng phải đến hết năm. Không vội, so với anh, bọn họ còn gấp hơn. Chỉ cần đề phòng bọn họ chó cùng đường quay lại cắn là được.”

Tư Không Dịch nhìn vẻ tự tin kiêu ngạo của Yến Khôn, cảm thấy người này đúng là quá đẹp trai.

Thế là trong vòng một tuần lễ tiếp theo, Tư Không Dịch gấp rút quay quảng cáo cho xong, phim truyền hình cũng quay được hơn phân nửa, chỉ còn một cảnh cuối cùng. Nửa đường Yến Khôn và mấy người Minh Hoàng còn tâm huyết dâng trào cùng Tư Không Dịch luyện tập Parkour. Kết quả, cậu cảm thấy thật may mắn vị tổng tài này không tiến vào giới giải trí, nếu không phỏng chừng một mình hắn đã chắn hết đường sống của người khác.

Mà nhóm Minh Hoàng cũng âm thầm đấu với mấy nhóc Đại Hoàng một trận, kết quả cuối cùng, Tống Tranh và Minh Hoàng ôm đầu khóc lóc, cảm thấy bị mười ngàn điểm bạo kích làm tổn thương. Lão Hắc và Lý Thanh khá hơn một chút, nhưng ánh mắt nhìn Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch đầy quỷ dị.

Đến ngày 20, Yến Khôn lên máy bay về nước. Tư Không Dịch quay phim ngày cuối cùng mà trong lòng không yên.

Ngày 22 chính là 30 Tết âm lịch, nhìn tình hình này phỏng chừng Yến Khôn sẽ không trở lại. Tư Không Dịch ngồi trong biệt thự ăn kem, cảm thấy tâm trạng cũng như ly kem này, lạnh thấu tim. Hết lần này đến lần khác, thời tiết chen một chân tham gia náo nhiệt, bên ngoài tuyết bay đầy trời, cậu nhìn ra cửa sổ, cảm thấy như thiếu đi cái gì đó.

Ngày 22, cũng là 30 Tết âm lịch, Tư Không Dịch dẫn đàn em đi dạo phố phường New York. Ở nước ngoài có một điểm tốt là sẽ không bị fan vây quanh, hơn nữa vì không đón năm mới nên đường phố vẫn rất đông người. Tư Không Dịch hiếm khi hào phóng một lần, vừa ra cửa là bắt đầu mua sắm, một đường mua đến buổi trưa. Sau đó cậu vừa ăn hot dog vừa đi trên đường phố náo nhiệt, bước chân ngày càng nhanh.

Gâu! Tiểu chủ nhân cẩn thận, có người theo dõi chúng ta!

Meo~ Đi mau, hình như bọn họ có súng!

Bước chân Tư Không Dịch hơi khựng lại, sau đó dứt khoát quẹo vào một trung tâm thương mại lớn, nhanh chóng chen vào đám đông, cậu lấy một cái áo khoác màu trắng trong ba lô trên lưng ra. Không cần nghĩ cũng biết, người theo dõi cậu còn mang súng, trừ đám người gặp ở sân bay thì không còn ai khác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.