Chương trước
Chương sau
Sáu người đến nhà hàng , muốn một phòng trên lầu hai có thể nhìn ra bên ngoài . 

" Thanh nhi , có mệt không ?"Long Ngự Thiện ngồi xuống , theo thói quen đem Long Nguyệt Thanh ôm vào trong ngực , " Có muốn ăn chút gì không ?"

" Ăn ít hoa quả đi ", chỉ đi một chút thì làm sao có thể mệt được Long Nguyệt Thanh khi đến giai đoạn Ích cốc kỳ cơ chứ . Bất quá , hắn thật hưởng thụ che chở của phụ hoàng dành cho hắn , chính là đồ ăn bên ngoài như thế nào cũng không dám khen tặng . " Chưởng quầy , đem hoa quả tốt nhất của các người đến ." Phân phó xong mới nhìn những người khác , " Các ngươi muốn cái gì thì tự mình gọi đi ." 

Trong lòng mọi người nhịn không được mà oán thầm , thật sự là nặng bên này nhẹ bên kia a , Lý Nguyên Triết nhịn không được liếc mắt xem thường , nhìn xem , huynh đệ bao nhiêu năm , vậy mà từ khi tiểu Thanh Thanh trở về trong mắt hắn chỉ có một mình tiểu Thanh Thanh , chính mình cũng phải sắm da mặt thật dày mới có thể đứng vững trước ánh mắt lạnh chết người kia để được thưởng thức tay nghề nấu ăn của tiểu Thanh Thanh , đáng thương một thế hệ anh tài như ta , một mỹ nam tử phong lưu tiêu sái như ta lại lưu lạc đến tình cảnh này . Andy là người cao hứng nhất , những ngày này bệ hạ đối với Thanh nhi sủng ái cùng che chở nàng đều có thể thấy được . Vẫn là Ôn Tư Đặc phân phó nói " Liền cho chúng ta thêm nhiều hoa quả một chút , cùng với  một chút rượu đi ." Bọn họ cũng ăn không vô đồ ăn nơi này . Rất nhanh , hoa quả cùng rượu được mang lên .Kiếp trước đã được uống qua tiên tửu , Long Nguyệt Thanh cũng không muốn thử loại rượu này , trong lòng suy nghĩ có nên cấp cho  Thanh Phong xan quán khai phá một ít rượu thủy . Trên đại lục này rượu cùng với thức ăn cấp bậc không sai biệt lắm , mọi người vừa ăn vừa nói chuyện , nhìn muôn màu muôn vẻ loại người bên ngoài cửa sổ .

... ...... ...... ... ..... 

Khoa Đặc vẫn chạy về phía trước , trên mặt đầy nước mắt , hắn chỉ có thể không ngừng chạy về phía trước , thấy không rõ điểm dừng trên con đường này , nhưng hắn không thể dừng lại , đây là nương hắn dùng sinh mệnh để đổi lấy cơ hội duy nhất cho hắn , cho dù hắn biết cuối cùng vẫn trốn không thoát , nhưng hắn cũng không thể cô phụ yêu cầu của mẹ hắn , hắn thậm chí không thể tự tay đem mẹ  hắn đi an táng . Nhưng hắn từ nhỏ đã được định là Ma Vũ phế nhân , hắn không có năng lực nào để báo thù , không thể trả thù tên huynh  trưởng cầm thú cùng cha khác mẹ đã ra lệnh cho thuộc hạ đánh chết mẹ hắn , không có biện pháp trả thù gia tộc đã hủy hoại đời nương hắn , trong mắt lóe lên tia không cam lòng cùng thù hận . 

" Tiểu tạp chủng , đứng lại cho ta ! Xem ngươi chạy như thế nào . Ngoan ngoãn theo ta đi về , nói không chừng còn có thể cho ngươi một chén cơm ăn." Sau lưng hắn , một đám người không nhanh không chậm đuổi theo , cầm đầu là một thanh niên khoảng chừng 20 tuổi , một đầu tóc đỏ rực , bộ dạng anh tuấn , chính là nhìn thân mình hắn thì biết hắn là một kẻ ham mê tử sắc , ánh mắt trêu tức nhìn về thiếu niên chạy phía trước , giống như mèo vờn chuột , một bộ dáng nhìn xem ngươi có thể chạy như thế nào . Hắn biết thiếu niên mặc dù hiện tại rất chật vật , nhưng bộ dạng thật giống nương hắn , lúc trước lão gia tử nhà hắn nhìn trúng sắc đẹp của nàng với bắt ép thu nàng vào phòng , làm cho lão nương hắn ghen ghét trong lòng , khi nàng sinh ra một cái Ma Vũ phế nhân liền bị  lão nương hắn tìm cớ đuổi ra ngoài . Hắn đã nhiều lần khi dễ phế vật này , bây giờ nhìn bộ dạng càng  ngày càng  giống nương hắn , hàng mi tinh tế kia , ánh mắt lưu thủy kia , đôi môi đỏ mọng mê người kia , còn có một làn da so với nữ nhi còn trắng noãn hơn , nhớ đến hạ thân liền nhịn không được một trận căng thẳng . Trong lòng hắn nghĩ đến thân mình trắng noãn kia ở dưới thân hắn  khóc , bất lực quát to ,chính mình thì hung hăng làm hắn , dục hỏa trong lòng liền bốc lên , rốt cuộc nhịn không được , không tất yếu lại đùa giỡn hắn , trực tiếp  mang về hưởng dụng thì tốt hơn , " Mau , tiến lên ngăn chặn hắn lại cho ta , trực tiếp mang hắn về tắm rửa để hắn hảo hảo hầu hạ bổn thiếu gia ."

Người hầu ở phía sau điều biết sở thích của chủ tử mình , xem ra sắc tâm lại tái phát nên mới vội vã bắt trở về hưởng dụng , bọn họ nói không chừng còn có thể hưởng dụng một ít . ' Hắc hắc ' phát ra tiếng cười dâm đãng , một người trong đó chạy đến phía trước ngăn trở đường đi . Khoa đặc liều mạng mà chạy , không biết thứ gì chờ đợi hắn phía trước , đột nhiên phía trước xuất hiện một người , dừng lại không kịp liền 'Phanh' một tiếng ngã xuống đất . " Tiểu tạp chủng , có chạy nữa cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của thiếu gia nhà ta đâu , không nhìn xem thiếu gia nhà ta có thân phận gì , tại Long Đằng này không có việc gì mà thiếu gia nhà ta làm không được , ngoan ngoãn theo thiếu gia trở về , hảo hảo hầu hạ thiếu gia cho tốt , hắc hắc ..." Đến cuối cùng cũng không có cơ hội , Khoa Đặc cuối cùng cũng tuyệt  vọng buông tha cho việc dãy dụa , biết rõ tốn công cũng vô dụng , nhưng hắn không cam lòng , vì cái gì hắn lại là Ma Vũ phế nhân , vì cái gì hắn không thể bảo vệ nương , " Buông ra , các ngươi đều là súc sinh ."

" Phụ thân , đây là loại người gì , phô trương khí thế như vậy , lại còn vô pháp  vô thiên ?" Long Nguyệt Thanh nhìn hết thảy sự tình phát sinh trên đường , đại bộ phận người xung quanh đều là biểu tình xem kịch vui , chỉ có một ít bộ phận lộ ra thần sắc đồng tình nhưng không dám tiến lên . Hắn nhìn đến sự không cam lòng trong mắt thiếu niên , còn có cừu hận cùng tuyệt vọng , lại nhìn thanh niên một bộ mặt dâm tà cùng lời nói dơ bẩn làm cho hắn cực kỳ chán ghét . Mọi người trong phòng điều thấy được , đều lộ ra thần sắc không đành lòng , đặc biệt là Andy bà bà , " Thanh nhi ,cứu hắn đi ,đứa nhỏ này thật sự là quá đáng thương ." " Thanh niên đi đầu kia là thứ tử của tả tướng Ngải Khẳng tên Ni Lạp , hắn chỉ biết dựa vào lão tử của hắn mà ỷ thế hiếp người . Ngày thường chầm mê tửu sắc , ngay cả nam tử cũng không tha . Thiếu niên phía trước chắc là Ma Vũ phế nhân của Đế Mỗ gia trong lời đồn , nghe nói mẫu tử hai người bị mẫu thân Ni Lạp đuổi ra ngoài ." Ôn Tư đặc trưởng quản Ảnh bộ , tin tức  điều linh thông. Long Ngự Thiên có thể cảm giác thiên hạ trong lòng lộ ra hàn khí nhè nhẹ ,đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thanh nhi tức giận , gương mặt âm trầm , hai mắt lạnh như băng nhìn đến mấy người đang đứng trên đường , " Hừ ~~ , Ngải Khẳng lão gia hỏa kia càng ngày càng không an phận , để cho nhi tử làm càng như vậy , đô thành Long Đằng đều muốn trở thành nhà của bọn họ ." Đây là lần đầu tiên Long Nguyệt Thanh sinh khí khi đến Áo Đặc đại lục , cùng chán ghét một người như thế . " Ma Vũ phế nhân ? Hắn cũng là nhi tử của tả tướng Ngải Khẳng ? Phụ thân , chúng ta cứu hắn đi , hắn không phải phế nhân , hắn thật thích hợp để tu luyện võ công tâm pháp của ta ." 

Lúc đầu hắn nghe được từ Ma Vũ phế nhân cũng không hiểu lắm , sử dụng linh thức dò xét , thế nhưng lại phát hiện kinh mạch của hắn điều thông , thiên tiên chi thể , trong kinh mạch còn có chút ít tiên thiên nguyên khí , là tu chân giả được chọn, hơn nữa hắn thấy được ánh mắt giống như mình kiếp trước, rất muốn thu nhận người này . " Thanh nhi đã muốn cứu thì liền cứu , huống hồ nếu thiếu niên này rơi vào trong tay Ni Lạp sẽ không biết chịu những loại tra tấn như thế nào , phỏng chừng sống không được vài ngày , để cho hắn ở lại bên cạnh ngươi , để cho hắn luyện võ hay không đều tùy Thanh nhi quyết định ." Hắn quá rõ ràng việc sinh hoạt của bọn quý tộc , biết rõ thiếu niên kia sẽ chịu những đãi ngộ như thế nào , ngày thường nhìn đến có thể sẽ bất mãn , nhưng cũng sẽ không chủ động đến cứu , thế giới này cường giả vi tôn , thiếu niên mỹ mạo nhưng không có thực  lực chung quy cũng chỉ là món đồ chơi cho họ . Bất quá , khó có được Thanh nhi hướng hắn yêu cầu , hắn như thế nào lại không đáp ứng chứ , kết cục của một nhà Đế Mỗ đã định sẵn là diệt vong , " Long Thành , ngươi ra ngoài tìm một chỗ khôi phục diện mạo cứu hắn , sau đó trực tiếp mang hắn quay về Long Hoa điện ." 

" Vâng , ta lập tức đi làm ". Ngay tại lúc Khoa Đặc vô lực giãy dụa , hoàn toàn tuyệt vọng , đoàn người của Ni Lạp lại bị ngăn cản " Long Hành kiến quá Ni Lạp thiếu gia." Ni Lạp vừa nhìn thấy Long Hành là người bên cạnh hoàng đế liền không dám chậm trễ , lão gia tử của hắn nói hiện tại không phải là thời điểm hắn nên ngạo mạng , " Là Long thị vệ a , như thế nào lại có cơ hội gặp ngươi ở đây , Long Thị vệ là có chuyện cần làm sao ?" Trên mặt là tươi cười , nhưng trong lòng lại  đầy khinh thường , chẳng qua là một cái cẩu nô tài bên cạnh hoàng thượng mà thôi . " Tiểu chủ tử nhà của ta muốn tìm một người làm bạn , vừa lúc nhìn trúng người này ." Tay chỉ về hướng Khoa Đặc , " Không biết Ni Lạp thiếu gia có thể cấp cho tại hạ một cái mặt mũi ? Tiểu chủ  tử nhất định sẽ báo đáp Ni Lạp thiếu gia ." Hừ ~~ , chính là hung hăng báo đáp , tưởng ta không biết trong lòng ngươi đang khinh thường sao . " Ha ha , kia thật là vinh hạnh cho Đế Mỗ gia chúng ta , đây là đệ đệ dị mẫu của ta . Khoa Đặc , mau đi qua cấp Long thị vệ hành lễ , Long thị vệ là người bên cạnh bệ hạ ." Trong lòng lại hận đến nghiến răng nghiến lợi , mỹ nhân đã đến miệng còn để chạy mất , hừ , nhẫn nại thêm vài năm nữa , đến lúc đó Long Đằng ta muốn như thế nào còn không thể như thế đó , nói xong liền ra lệnh cho  đám người hầu đẩy Khoa Đặc về phía Long Hành . " Long thị vệ , đệ đệ của ta giao cho ngươi , hắn tâm tình gần đây không tốt , mông ngày thông cảm . Long thị vệ , ta đi trước một bước ." Nói xong , xoay người mang theo một đám người rời đi . Trong lòng Khoa Đặc thật nghi hoặc , không biết đã xảy ra chuyện gì , người này  là ai mà có thể làm cho ác bá kiêu ngạo khuất phục , lập tức cảnh giác hỏi : " Ngươi là ai ? Ngươi muốn gì ?" Long Hành nhìn đến thiếu niên trước mắt ánh mắt đầy phòng bị , trong lòng thật là đồng tình " Ai , đứa nhỏ đáng thương , là tiểu thiếu gia nhà ta bảo ta cứu ngươi , huynh trưởng nhà ngươi không dám cùng chủ tử nhà ta đối kháng , về sau liền đi theo chủ tử nhà ta , Đế Mỗ gia sẽ không dám đối với ngươi như vậy nữa . " Khoa Đặc không dám tin , vừa mới rồi còn bị vây trong tuyệt vọng , một lát sau lại được cứu giúp , từ nay về sau được thoát ly cái gia tộc ác độc kia , nhưng trong mắt vẫn mang theo hoài nghi , hắn vừa rồi rơi vào trong tuyệt vọng căn bản không nghe được Ni Lạp giới thiệu , " Ta thật sự được cứu , không cần tái sợ Đế Mỗ gia ?" " Đương nhiên , chủ tử nhà ta là đương kim bệ hạ , tiểu chủ tử là Lục điện hạ tối  được sủng ái , đã hiểu chưa?" Trong lòng Khoa Đặc dị thường vui sướng , lập tức quỳ xuống , nước mắt tuôn rơi , " Cám ơn ! Cám ơn " .

Liên tục dập đầu vài cái , Long Hành vội vàng đem hắn kéo lên , " Không cần cảm tạ ta , theo ta về hướng Lục điện hạ mà cảm tạ đi , Lục điện hạ mới là ân nhân cứu mạng của ngươi , biết không? Ngươi có còn cái gì muốn thu thập không ? Không thì theo ta hồi cung gặp Lục điện hạ ." Lúc này , Khoa Đặc mới nhớ đến mẫu thân chết thảm của mình , trong lòng yên lặng nói thầm " Nương , ngươi có thấy không ? Ta được  Lục điện hạ cứ , ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp báo thù cho người ." Rồi lại nói " Thúc thúc , nương ta bị bọn họ tươi sống đánh  chết , ta nghĩ muốn về đem ta an táng được không ?" 

Long Hành nghe xong trong lòng phẫn nộ , chính hắn từ nhỏ là cô nhi , cũng thường xuyên bị con cháu quý tộc thế gia khi dễ , hắn đối với những hành vi này của con cháu quý tộc thế gia rất đau hận , may mà gặp được Long gia thu lưu mới có được cuộc sống như ngày hôm nay , đôi mắt nhìn thiếu niên càng thêm đồng tình : " Không thành vấn đề , ngươi đi trước dẫn đường , ta giúp ngươi cùng nhau an  táng mẫu thân ngươi .' Nói xong mang theo Khoa Đặc rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.