Lăng Hàn vương phủHè sắp qua, thu lại đến… không khí dịu đi, bắt đầu mát mẻSen trong hồ, cũng đã tàn gần hết…Lũ cá chép trong hồ, cũng như thường ngày, vô ưu vô lự bay tung tăng…Tất cả điều giống bình thường, chỉ có điềuKhông còn bạch y nữ tử hay ngồi dưới tán đào hoa, an tường sưởi ấm dưới nắngKhông còn bạch y nữ tử chèo thuyền ra giữa hồ, ngắm hoa sen…Không còn bạch y nữ tử, chiều chiều ra hồ cho cá ănChỉ là… thiếu một chút đó mà thôi, nhưng lại khiến cho tòa vương phủ rộng lớn này cô đơn đến kỳ lạ. Tất cả mọi người đều cảm thấy ưu sầu, khó có thể nói nên lời than thở, vì bọn họ thật sự cũng không rõ, lý do là do đâu?!Trung Uyển các“ Tham kiến bệ hạ, vạn tuế!…” trung niên hán tử thấy đế vương đến, cung kính cúi đầu. Hàn Dạ phất tay, ra hiệu không cần đa lễ. Trung niên hán tử không ai khác chính là quản gia của Lăng Hàn vương phủ – Sở thúc!“ Sở thúc! Thất đệ sao rồi?!” Hàn Dạ nhíu mày vấn, thanh âm không ra hỉ giận! Sở Thúc nghe vậy, chỉ biết lắc đầu than thở : “ năm ngày này vương gia không ăn không uống, cũng không cho bọn thuộc hạ vào nơi này!” Hàn Dạ một thoáng nhăn mi, y trầm giọng vấn : “ vậy… thất vương phi đâu?!” Muốn cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông, thất đệ bị như vậy thì không ít thì nhiều cũng liên quan đến nữ nhân lãnh đạm kiaSở thúc ôn tồn nói : “ tiểu thư ở Đông Hoàn các, vương gia không cho phép nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dien-vuong-gia-lanh-dam-vuong-phi/2583969/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.