Mười một giờ trưa, Lại Thuấn Niên đang ngủ tự nhiên chợt tỉnh, anh dòm đồng hồ báo thức, xác nhận thời gian, muốn đứng dậy. Nhưng vừa hơi cử động, Lại Thuấn Niên lập tức đau đớn phát ra tiếng rên rỉ, toàn thân anh uể oải đau nhức không thôi.
Tối hôm qua, lúc anh còn ý thức, len lén liếc mắt nhìn giờ, khi đó ước chừng là cỡ ba, bốn giờ sáng. Sau đó, anh mệt đến hôn mê, không biết một mình Ôn Bạch Dụ chơi tới bao lâu.
Cảm giác như thứ đó của Ôn Bạch Dụ còn đang ở trong anh, Lại Thuấn Niên ven theo mép giường, chậm rãi đứng dậy, vừa mới đứng lên, quả thực có cái gì đó chảy xuống từ giữa hai chân anh.
A!
Ôn Bạch Dụ làm lần cuối cũng không mang bao, hơn nữa còn bắn vào bên trong, cũng không tẩy rửa cho anh. Lại Thuấn Niên kêu rên, hai chân mềm nhũng, ngồi trên sàn nhà, úp đầu trên giường. Anh nhìn thấy hộp bao cao su rỗng tuếch, trong nháy mắt rõ ràng vì cái gì Ôn Bạch Dụ cuối cùng không mang bao, mặt đỏ như lửa thiêu.
Mợ! Dùng hết bao rồi thì nên ngừng tay, không có chút nào biết tiết chế cả!
Anh biết rõ cần phải nhanh vào phòng tắm đem cơ thể tẩy rửa sạch sẽ, đem thứ còn ở bên trong rửa sạch, không thì sẽ bị tiêu chảy. Nhưng tay chân anh bây giờ mềm nhũn ra, không động đậy nổi.
Lại Thuấn Niên đem mặt vùi vào trên nệm, drap giường sau cơn hoan ái tối hôm qua còn lưu lại mùi của dục vọng, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dien-than-tiem-mi-nho/2253207/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.