Cứ thế sáng hôm sau, Hoàng Sơn chở Thành Đài đi khám tổng quát, đồng thời đi thăm em trai cô. May mắn, sức khỏe của cậu bé không có gì đáng quan ngại cho nên cô rất mừng. Sau đó, cô được anh đem về tiệm bánh. An Diệp thấy thằng em họ mình lâu ngày không gặp mà bên cạnh lại là một cô gái nên có trêu chọc một tí:
- Dẫn bạn gái về ra mắt chị mày hả em?
Hoàng Sơn bất lực bảo:
- Ai rảnh, cho cô ấy ở với chị cho vui nhà.
An Diệp thở dài đáp:
- Được thôi.
Hoàng Sơn cười bảo:
- Chị Bằng Lăng đâu rồi?
An Diệp chẹp miệng trả lời:
- Nó đi ngắm trai rồi.
Anh nghe xong mà trong lòng suy nghĩ: "Thần còn mê trai, huống chi con người...". Trò chuyện một lúc thì anh xin phép về trước, còn cô thì ở lại. An Diệp vui vẻ kéo cô ngồi ghế bên cạnh rồi mỉm cười hỏi:
- Em tên gì?
Cô rụt rè bảo:
- Thanh Đài ạ.
An Diệp nghe vậy liền thích thú, và phát hiện ra trên người cô có mùi hương thoang thoảng của âm khí nên chắc chắn một điều là: " Con dâu mới của Âm Phủ.". Không chỉ vậy, chị ấy còn để ý được trong cơ thể có một ngọn lửa nhỏ trong người cô, sợ sẽ ảnh hưởng nên chị ấy không chần chừ mà dặn cô nhắm mắt lại rồi dùng phép làm tiêu biến ngọn lửa đó, chị ấy thở phào nhẹ nhõm.
- Em ở lại làm với chị, Bằng Lăng với Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/3324629/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.