Cả hai người kia ngẩng đầu, thở dài nhìn anh. Tiêu Kha mới thả đôi đũa xuống, ngửa lưng sau ghế, khoanh tay mà nghiêm túc bảo: 
- Tối qua tao cũng có xem, đúng như mày nói địa điểm đó không rõ ràng chút nào nhưng có vẻ nó ở xung quanh quận B thôi. 
Thiên Bình nghe xong, có chút khó hiểu mà hỏi: 
- Khu vực rộng nhất của thành phố V hả? 
Hoàng Sơn chẹp miệng một cái mà đáp: 
- Ừ. Mày nói đúng rồi, có gì nhờ địa phương ở đó giúp đỡ. 
Thiên Bình nhíu mày lại bảo: 
- Nhưng mà vụ án chính mà chúng ta được giao là gì? 
Hoàng Sơn múc một muỗng thật lớn, vừa cho vào miệng vừa đáp: 
- Sếp chơi ác, sếp không có nói. 
Tiêu Kha trố mắt nhìn mà bảo: 
- Sếp dễ thương quá vậy trời! 
. . . 
Họ sau khi ăn sáng xong xuôi thì cùng nhau đi làm, ba người hai ngả. Mới đến trước cửa đội pháp y thì Thiên Bình đã được đội trưởng gọi nhận việc giải phẫu thi thể của một đứa trẻ con. 
- Hung thủ không có lòng thương trẻ con hả? 
Còn bên phía Hoàng Sơn và Tiêu Kha soạn tài liệu để tập trung họp, bàn bạc về khu vực quận B. Có một thành viên trong đội lo lắng và hỏi: 
- Chúng ta phải điều tra như thế nào khi không biết nguyên nhân ạ? 
Hoàng Sơn trả lời: 
- Sếp bảo là vụ án này có liên quan đến chuyện tâm linh. 
Một thành viên khác trong đội lên tiếng: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/3324617/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.