Kết thúc hai tiết học môn Toán là đến giờ giải lao của học sinh, cả lớp bắt đầu lộn xộn cả lên, người chạy ra chạy vào, người mượn vở người khác chép bài,... Và bên các anh và các cô cũng vậy. Nhóm các cô tụ tập lại tám chuyện với nhau, Đinh Hương nhìn Mi Lê lạnh lùng hỏi câu:
- Xin lỗi người ta chưa?
Mi Lê chu cái môi, ánh mắt có chút láo liếc, vẻ mặt có chút giả nai, cũng vì thế mà bị Vi Vi tán cho một cái, Mi Lê ôm đầu mếu máo mà nói:
- Đau. Tao xin lỗi rồi, huhu.
Đinh Hương mới nói:
- Xin lỗi rồi thì tốt, mong cậu ta đừng quá sợ con bạn này của tôi...
Mi Lê bĩu môi phản bác lại:
- Tại để cặp xách bị ồn chứ bộ, với cả cậu ta im hơi lặng tiếng ai biết đường mà lừng...
Vi Vi nhíu mày nói:
- Muốn bị tán đầu nữa không?
Mi Lê nghe xong lập tức né ra một bên, hai tay giơ ra như muốn biểu thị "Đừng tán, não bay luôn đó.". Vi Vi lườm nguýt một cái rồi bỗng nhiên lên tiếng:
- Nhưng mà thấy đẹp trai ghê.
Mi Lê gật đầu tán thưởng mà tiếp lời:
- Đúng vậy. À, cái cặp sau lưng bàn mày cũng đẹp lắm đó Hương ạ.
Đinh Hương nhàn nhạt bảo:
- Ồ, vậy luôn. À, tao đang đợi hai đứa mày có người yêu đó, tranh thủ tán đi.
Vi Vi úng má mà đáp lại:
- Xới, hoàn cảnh của chúng ta có khi lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/2729932/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.