Đống vé vào cổng trong tay bọn họ có thể dùng để chơi toàn bộ các trò chơi của công viên giải trí, mọi người cũng vừa ăn xong, liền bắt đầu từ những trò chơi đơn giản không kích thích.
Chơi một lát, Triệu Kỳ Kỳ lại ghét bỏ mấy trò này không đủ kích thích, nói cái gì mà muốn chơi thuyền hải tặc, sét đánh, xe bay rồi cả xe leo núi.
Lâm Du Du sau khi kết nhận muội muội Triệu Kỳ Kỳ này, tiếp đến lại bị hàng loạt trò chơi trong công viên giải trí này hấp dẫn, thật ra cũng không để ý tới Thẩm Dục, chỉ nghĩ chơi trước rồi tính sau, hơn nữa bọn họ cũng là chơi cùng nhau, nhìn soái ca đi chơi cùng mình, loại cảm giác này sảng khoái miễn bàn.
Hai người các cô hưng phấn đi tới khu trò chơi thuyền hải tặc, vội vàng đưa vé lên thuyền, ngay cả hai người Liêu Bằng cũng theo sát phía sau.
Kiều Điềm cùng Thẩm Dục đi cuối cùng, chậm rì rì, Liêu Bằng tưởng Kiều Điềm không dám chơi, hối cô nhanh lên.
"Kiều Điềm, cậu đi chậm thế, không phải là đang sợ chứ?"
Kiều Điềm mím môi cười, cũng không trả lời, nhưng sắc mặt Thẩm Dục bên cạnh cũng không tốt lắm.
"Cậu sợ sao?" Kiều Điềm hỏi.
Thẩm Dục sửng sốt, quay đầu sang nhìn cô, đột nhiên cười nói: "Sao có thể, tôi sao có thể sợ ba cái này?"
Kiều Điềm nhoẻn miệng cười, "Nhìn cậu rất khẩn trương."
"Lời này phải là tôi hỏi cậu mới đúng!"
Trong mắt Thẩm Dục, Kiều Điềm là một cô gái luôn làm người khác không thể đoán được. Bạn nói cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168071/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.