Thẩm Dục vừa bước đi thực sự làm mọi người có chút không hiểu nổi.
Kiều Điềm cắn cắn đầu bút nhìn anh căm giận rời đi, thầm nghĩ: Quả nhiên là cái tên công chúa kiêu ngạo.
Thầy lịch sử phi thường tức giận, nhìn sau lưng Thẩm Dục mà gào thét lớn, "Mau gọi phụ huynh em lên đây cho tôi gặp!"
Đáp lại thầy giáo, là một tấm lưng to rộng của Thẩm Dục.
Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Dục bị mời phụ huynh, dù sao ở trong lớp này anh thậm chí cả năm học cũng hiếm khi đứng đầu, tuy rằng ngày thường chỉ thích ngủ, nhưng trong mắt giáo viên anh là người càng được châm chước lại càng đổ đốn, là học sinh cá biệt trong mắt bọn họ, không học giỏi còn chuyên môn dạy hư bạn học khác.
Thầy giáo lịch sử mới vừa tan lớp, lúc quay trở lại văn phòng, liền thập phần tức giận đem việc này nói với cô giáo Lục chủ nhiệm lớp.
Thầy giáo trung niên gần 50 tuổi, thở phì phì, hiển nhiên là bị làm nghẹn tức.
Cô Lục vội vàng cười làm lành, "Đứa nhỏ này có đôi khi chính là như vậy, bất quá thầy Triệu thầy cũng đừng quá tức giận, Thẩm Dục đứa nhỏ này tuy rằng có đôi khi nghịch ngợm, nhưng vẫn là có thể dạy dỗ được, thầy cũng nên biết, bản thân em ấy ở trường học chúng ta cũng có chút tương đối đặc biệt......"
Thầy Triệu vừa nghe, cho rằng chuyện cô Lục nói tới chính là vấn đề gia cảnh của nhà Thẩm Dục, đương nhiên càng thêm căm giận, "Trong nhà có chút tiền là có thể làm càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168067/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.